TUỔI XUÂN TÀN KHỐC - Trang 40

cảnh sát, bọn họ lại chạy ào qua phía bên này. Có lúc, chỉ là chiếc xe ướp
lạnh chở thịt, nhưng hễ có ai đó làm động tác bỏ chạy là tất cả cùng bỏ
chạy theo.
Bọn họ cứ chạy qua chạy lại. Tôi và Trại Ninh ở trong một căn hộ nhà cao
tầng ở phố này, thường đứng ở ban công để quan sát, mấy năm nay đã trở
thành thói quen của tôi.

10.
Bắc Kinh xuất hiện nhiều ban nhạc rock, ban nhạc của Trại Ninh quyết
định lên Bắc Kinh quậy một phen. Anh nói, không ai đem theo bạn gái, cho
nên em cũng đừng đi.
Tôi về Thượng Hải thăm mẹ, rồi từ Thượng Hải lên Bắc Kinh thăm Trại
Ninh, sẽ cùng anh mừng sinh nhật lần thứ hai mươi hai của tôi ở đây.
Trong điện thoại, Trại Ninh bảo, buổi chiều hôm tôi đến anh phải đi Trường
Thành tham gia một hoạt động nghệ thuật. Tôi nói, em cố tình lên thăm
anh, vậy mà anh bỏ mặc em sao? Suy nghĩ của anh quá kém, anh chỉ muốn
vui một mình, hoạt động nghệ thuật này có liên quan gì đến anh? Mà hoạt
động nghệ thuật gì cơ chứ? Anh nói, kiểu gì anh cũng phải đi, với lại, theo
thời gian thì vẫn kịp ra sân bay. Tôi nói, Bắc Kinh năm sáu giờ hay bị tắc
đường. Anh nói, có thể xuất hiện trước mặt tôi đúng giờ. Cuối cùng anh nói
anh nhớ tôi.
Hôm sau, tôi chờ ở sân bay đúng bốn tiếng đồng hồ. Thấy Trại Ninh, tôi đã
bực lắm rồi. Nhưng khi vừa thấy ai đó đi cùng Trại Ninh, thì tôi mất hẳn
sức kiềm chế. Người này đã từng ăn cắp tiền của Trại Ninh, tự xưng mình
theo đạo Phật, nhất định anh ta phải hiểu đạo lý Phật giáo, nhưng tôi cho
rằng anh ta là kẻ đốn mạt. Vả lại, đối với Trại Ninh anh ta cũng không tốt.
Trại Ninh biết anh ta xấu, nhưng lại đối tốt hơn đối với tôi. Tôi nghĩ, chắc
hẳn anh ta lôi kéo Trại Ninh vào trò nghệ thuật gì chăng.
Tôi đòi đến ăn ở một nhà hàng đắt nhất Bắc Kinh. Anh đưa tôi đi Vương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.