TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 417

“Đợi chút đã!”, Phan Đình Đình vội vã đứng dậy, không nghĩ được

nhiều nữa liên tục hét lên “Tôi mắc! Tôi mặc! Haizzz, chỉ là mặc thử một
chút thôi mà...”

Tracy và hai cô nhân viên của cửa hiện đưa Phan Đình Đình vào

phòng thử đồ, Diệp Anh ngồi xuống một chiếc ghế tựa màu đen, nét mặt
vẫn lạnh lùng, cũng không bắt chuyện với Sâm Minh Mỹ và Việt Xán.

Cuối cùng Sâm Minh Mỹ cũng định thần lại sau cú sốc về bộ lễ phục.

Cô nắm chặt hai tay, tự an ủi, bộ đồ nhìn có vẻ rất đẹp nhưng mặc lên chưa
chắc đã đẹp. “Cô hiện giờ...”, Sâm Minh Mỹ mặt không chút cảm xúc, hỏi:
“... Ở cùng với Tuyên à?”.

“Uhm”, Diệp Anh nhấp một ngụm cà phê.

“Hai người ở chỗ nào?”, Sâm Minh Mỹ truy hỏi một cách không

khách sáo. Sau khi Việt Tuyến rời khỏi Tạ gia, thái độ của Tạ Hoa Lăng đã
chuyển từ phẫn nộ sang do dự, Sâm Minh Mỹ lo lắng, sau một thời gian, Tạ
Hoa Lăng sẽ vì nhớ con mà thay đổi thái độ. Nhìn cánh cửa phòng thử đồ,
Diệp Anh chậm rãi đáp: “Cô có thể đi hỏi Việt Tuyên”.

Bị thái độ của Diệp Anh chọc giận, Sâm Minh Mỹ hít một hơi thật

sâu, giả vờ vô tình:

“Thật ngại quá, tôi không biết hôm nay Đình Đình cũng hẹn đến đây,

nếu không sẽ để cô ấy đến MK trước rồi đến Sâm sau. Như vậy, không biết
chừng cô ấy sẽ mua bộ lễ phục này, dù gì chúng ta cũng đều dưới trướng Tạ
thị, cô có thể kiếm thêm một mối hàng cũng tốt.”

Diệp Anh cười nhạt, nói: “Tôi cũng nghĩ vậy, nên mới để cô ấy đến

Sâm trước”. Bị lời nói của Diệp Anh làm cho cứng họng, Sâm Minh Mỹ
phẫn nộ định nói thêm thì cánh cửa phòng thử đồ mở ra, hai cô nhân viên
cửa hàng đi trước, theo sau là Tracy và Phan Đình Đình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.