TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 1256

Tội thì đền tội
Tiếng nhuốc nhơ, rửa bằng gì?
Theo điệu "Nội gia kiêu”

***

Nay lại nói chuyện Thượng Quan Uyển Nhi, từ ngày kết lầu bình thơ, danh
tài nổi như sóng cồn. Trung Tôn càng thêm sủng ái, thăng lên làm tiệp dư,
phục sức, ăn ở chẳng khác gì phi tử, lại thêm Vi Hoàng hậu cùng các công
chúa rất vừa ý Uyển Nhi. Uyển Nhi ngày càng kiêu ngạo, ngang ngược,
chẳng còn sợ ai. Trung Tôn lại đặt thêm Tụ văn quán, tuyển các công khanh
giỏi văn thơ như Thẩm Thuyên Kỳ, Tống Chi Vấn, Lý Kiều... khoảng hơn
hai mươi người, phong cho làm Tụ văn quán học sĩ, thường xuyên ban yến
ở trong nội cung để ngâm thơ vịnh phú, đua tài thi đẹp, đều sai Thượng
Quan Uyển Nhi đứng ra định giá hơn kém, ghi chép thành sách, truyền vào
Nhạc phủ. Vì vậy sĩ tử trong thiên hạ, tranh nhau sao chép truyền tụng, làm
cho những nhà nho học chính trực, lẫn những lời công luận xác đáng đều
không sao theo nổi.
Chính là:
Chẳng thân kẻ hiền lương phương chính
Chỉ học câu tuyết nguyệt phong vân.

Uyển Nhi lại bàn riêng với Vi Hoàng hậu cùng các công chúa, tâu với
Trung Tôn, xin cho Uyển Nhi được lập phủ đệ ở ngoài cung, để tiện cho
các học sĩ lui tới bàn luận thơ văn, nhân đó mà những kẻ quan viên không
chút phẩm hạnh, ra vào phủ đệ lén lút rất nhiều, những mong được tiến dẫn,
được trọng dụng. Uyển Nhi nhân đó mà giao thiệp với bọn thiếu niên lanh
lợi, đêm hôm dẫn vào nội cung, đi lại với Vi Hoàng hậu cùng các công
chúa, rất suồng sã. Lại thêm bọn triều thần như Thôi Thực, Tôn Sở Khách,
trước thì đến với Uyển Nhi, sau trở thành tâm phúc của Vi Hoàng hậu cùng
các công chúa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.