TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 1294

- Phi tần vốn nhiều, người đẹp chẳng có bao, chỉ cần có được một sắc đẹp
nghiêng thành cũng đủ làm nguồn vui lớn của cả đời người ?
Dương Quýnh thưa:
- Bệ hạ muốn có sắc đẹp nhạn sa cá lặn như thế thì chẳng ai bằng Dương
Ngọc Hoàn, phi tử của Thọ Vương, dung mạo tuyệt thế, thực là chẳng ai
sánh được.
Huyễn Tông hỏi:
- So với Mai Phi ra sao?
Dương Quýnh đáp:
- Thần quả chưa thấy được tận mắt, chỉ nghe Thọ Vương làm từ ca ngợi
Ngọc Hoàn trong đó có câu rằng:

Ba tấc sóng lay màn nước xoáy
Hai bàn tay thoảng tiếng đàn thơm.
Năm thứ hai mươi mốt, đời Khai Nguyên, mùa đông, chư hầu đến Thọ để
(1) có người được thấy, làm thơ ngợi ca:
Chỉ có trời xanh thẳm
Chả thấy Sơn thấy Tề. (2)
Sao bệ hạ không triệu vào xem sao.

1 Thọ để: nhà để cho các chư hầu đến hầu ở, hoặc ở dinh các vương hầu.
2 Sơn: tức Thái Sơn, núi lớn của Trung Hoa. Tề, tức nước Tề, vùng đông
dân, thịnh vượng thuộc phía đông. ý nói đứng trước Dương Phi thì mọi sự
lớn nhỏ đều quên hết.


Huyền Tông nghe thích lắm, sai ngay Cao Lực Sĩ, đi triệu Dương Phi tới.
Lực Sĩ lĩnh chỉ, lập tức tới Thọ Vương cung, tuyên triệu. Dương Phi hỏi:
- Thánh thượng triệu ta làm gì?
Lực Sĩ thưa:
- Kẻ nô lệ này không biết. Xin nương nương cứ tới gặp, sẽ biết ngay thôi
mà.
Dương Phi lặng lẽ nói với Thọ Vương:
- Thiếp thờ điện hạ, đã nguyện đến thuở bạc đầu, không ngờ thánh thượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.