TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 1321

Chính lúc Quốc Trinh ra cửa, cũng đã chập choạng tối, bước thấp, bước
cao, trên đường dân phố tụm năm tụm ba, trao đổi chuyện trò. Có người
nói:
- Tại sao có mỗi một ông trạng tân khoa, mà tìm mãi không ra, đã hai ngày
nay rồi, chứ ít ỏi gì nữa dâu!
Người khác tiếp:
- Triều đình sai Cao thái giám, khắp nội ngoại thành, chùa chiền, quán trọ,
cho đến các tiệm trà, nhà kỹ nữ, khắp nơi tra xét, chẳng khác nào lùng giặc
cướp vậy.
Quốc Trinh nghe ra, lặng lẽ cười. Lại qua một phố, một đội cầm côn sơn
đỏ, có đến hai ba chục quân lính cỡi ngựa theo sau một vị thái giám, rầm
rập kéo đi. Quốc Trinh hoảng hốt, tránh không kịp, đâm sầm ngay vào toán
lính đi đầu, bọn này quát tháo om sòm, còn định giơ côn đánh. Quốc Trinh
vội kêu:
- Ối? Ối! Đừng đánh!
Lại thêm ngay bên cạnh một ngõ hẻm, cũng có người kêu giùm:
- Không nên đánh! Không nên đánh!
Ngõ hẹp, tường cao, tiếng kêu như phát ra từ núi sâu thẳm. Viên thái giám
cưỡi ngựa, chính là Cao Lực Sĩ, vâng mệnh đi tìm tân trạng, Cao thái giám
một mặt thân đi tìm khắp nơi, mặt khác sai tiểu đồng nhà họ Tần theo với
bọn công sai cùng nhau rải khắp chốn. Bọn họ Tần, nhìn xa đã nhận ra chủ
nhân, vội la tướng lên để cứu, khi thấy Quốc Trinh sắp bị bọn lính đánh,
bọn tiểu đồng chạy như bay, hét lớn:
- Quan trạng nhà ta đây rồi!
Mọi người nghe nói, vây kín ngay lại. Cao Lực Sĩ xuống ngựa chào hỏi:
- Không biết là quan tân khoa trạng nguyên, nên lỡ xúc phạm. Cao thường
thị này không chỗ nào là không tìm. Mấy ngày hôm nay tân khoa trạng
nguyên ở đâu?
Quốc Trinh đáp:
- Nói ra thật kỳ quái! Không biết có phải là gặp thần thánh không mà bị giữ
lại, mãi đến hôm nay mới được tha về, làm phiền quan thái giám khó nhọc,
thật đáng tội. Nay phải vào triều ngay ra mắt chúa thượng, xin quan thái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.