TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 237

không thể ngăn cản, nhưng vì vẫn chưa thấy thư trả lời của Lý đại nhân ở
Thái Nguyên, nên trong lòng băn khoăn lo lắng: “Thúc Bảo vào Trường An
lần này, sẽ theo đường khác trở về, nhất định sẽ không quay lại đây nữa,
nếu nhạc phụ có thư mời, người đã đi rồi, hóa ra thư trước ta nói không
đúngsao. Nay ta cùng Thúc Bảo hoàn tất công vụ, lại mời Thúc Bảo vào
chừa, đợi thư của nhạc phụ xem sao". Tự Xương bèn nói với Thúc Bảo:
- Hạ quan cùng về Trường An xem hội hoa đăng với ân nhân có tiện chăng?

Thúc Bảo vẫn thấp thỏm lo cho đoàn vào Trường An của mình, nay thấy có
thêm Tự Xương giúp cho một tay, nên vui vẻ nhận lời ngay. Tự Xương bèn
sai gia đinh chuẩn bị yên cương hành lý chu đáo, sắp đặt công việc ở
chùa,đem theo hai gia tướng và bạc tiền chi tiêu.
Sau khi ăn uống xong, năm người năm ngựa, thêm hai ngựa đèo hàng của
Thúc Bảo cùng bọn tay chân cộng tất cả là hai mươi hai người, rời Vĩnh
Phúc tự vào Trường An. Từ ngày Thúc Bảo tới chùa đến nay, chưa đầy nửa
tháng, cảnh sắc trên đường đã thay đổi hẳn:

Liễu vờn yên ngựa ngậm tơ vàng
Co mượt xanh xanh khắp suối ngàn
Xuân ắt sớm tỏ màu lá nõn
Gió đưa mặt nước sóng lăn tăn.

Tuy chỉ sáu mươi dặm đường, nhưng vì khởi hành muộn, nên mãi lúc mặt
trời sắp lặn mới vào đến Trường An. Thúc Bảo đã tính rằng không nên trọ
ở trong thành, việc ra vào sẽ phiền toái, cách cửa Minh - Đức khoảng tám
dặm, thấy một tòa nhà lớn, phòng ốc cao sang, biển đề ba chữ lớn “Đào gia
điếm". Thúc Bảo bàn:
- Người nhiều trời tối, sợ vào thành đông đúc, không thể tìm ra quán trọ
nào lớn chứa đủ đám anh em chúng ta, chi bằng ở đây nghỉ là tốt hơn cả.
Cả đoàn xúm lại, ai nấy xuống ngựa, vào nhà, xung quanh thấy la liệt treo
những đèn lồng xanh đỏ đủ màu. Chủ quán thấy đoàn đông người ngựa lính
tráng, hành lý ngổn ngang, biết ngay là lớp người có thế lực, mặt mày vui

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.