TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 283

Lại một lần vào thăm người bệnh khác, từ xa đã trông thấy người đẹp, lại đi
có một mình, phía sau chẳng thấy một cung nữ nào theo hầu. Thái tử ngẩng
đầu nhìn, đúng là Trần phu nhân rồi, vội thay áo đi ra, cũng cố ý không cho
người theo hầu. Thái tử lòng đầy cuồng vọng, thầm nghĩ: "Cơ hội là đây rồi
chăng?". Rồi lặng lẽ một mình theo chân phu nhân vào phòng thay quần áo.
Trần phu nhân thấy Thái tử vào, kinh hoàng kêu lên:
- Thái tử vào đây làm gì?
Thái tử cười đáp lững lờ.
- Thấy tiện thì vào vậy thôi!
Trần phu nhân thấy giọng nói, cử chỉ Thái tử đầy vẻ khinh bạc, quay người
định chạy, Thái tử đã kịp túm giữ lại nói tiếp:
- Phu nhân, ta suốt ngày trước long sàng nhìn ngắm phu nhân, hồn như bay
trên mây trên gió, nhưng thật là như cách vạn thủy thiên sơn. Nay may mắn
gặp đây, xin phu nhân hãy giành cho ta một khắc để gọi là an ủi ước
nguyện bình sinh của ta.
Phu nhân đáp:
- Thái tử, thân ta đã là của thánh thượng, sự cách biệt thân phận rõ ràng,
sao lại có thể như vậy được?
Thái tử nhỏ nhẹ:
- Phu nhân hãy tỉnh táo mà nhìn rõ tình cảnh hiện nay. Người ta sinh ở đời
vốn là để hưởng khoái lạc. Nói gì đến chuyện thân phận với thân phận. Gặp
nhau được như thế này thì đúng là một khắc đáng nghìn vàng đó phu nhân.
Phu nhân vẫn giữ ý:
- Thái tử nói như thế sao được!
Rồi nhất quyết chống cự, nhưng Thái tử đời nào chịu buông tha, vẫn tiếp
tục cười nói, khuyên lơn, cầu xin:
- Đại phàm kẻ biết thời thế, mới đáng gọi là bậc anh hùng. Phu nhân rõ hơn
hết tình cảnh của phụ hoàng hiện nay, sao lại vẫn còn chấp nê đến vậy. Bây
giờ mà phu nhân không chịu đến chút tình này của ta, chỉ sợ mai kia phu
nhân có nghĩ đến thì cũng muộn rồi!
Miệng thì nói, mắt thì nhìn, mặt mày đầy vẻ dâm đãng, kẻ kéo lại người
dằng ra, nhưng phu nhân thì yếu đuối, thân bồ phận liễu, Thái tử thì một kẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.