TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 296

Dượng Đế vội vàng khuyên lơn:
- Hoàng hậu không nên nóng nảy, vội vàng quá như vậy. Hãy khoan khoan
để ta còn lo liệu nữa chứ!
Tiêu Hậu đáp:
- Còn lo liệu như thế nào nữa. Nếu bỏ nó không được, thiếp sẽ sai cung
nhân kéo đến làm nhục nó một hồi, xem nó còn biết xấu hổ nữa không nào?

Dượng Đế vốn vẫn sợ Tiêu Hậu, nay thấy Tiêu Hậu định làm to chuyện như
vậy, trong lòng rất hoang mang, đành phải đứng dậy van nài:
- Hoàng hậu nói nhỏ thôi. Chờ trẫm nói cho Tuyên Hoa rõ, rồi tự Tuyên
Hoa tìm đường khu xử, trẫm sẽ quay lại đây, chịu tội với hoàng hậu.
Tiêu Hậu đáp:
- Nói với nó thế nào thì mặc bệ hạ. Có quay lại đây nữa không cũng tùy bệ
hạ. Còn thiếp có cách đối phó của thiếp.

Những lời qua tiếng lại này giữa Dượng Đế cùng Tiêu Hậu, lập tức có
người báo cho Tuyên Hoa phu nhân. Phu nhân nghe ra, khóc lóc thảm thiết,
thì thấy cung nữ báo Dượng Đế tới. Tuyên Hoa chỉ đành nuốt nước mắt, cúi
đầu ra nghênh tiếp. Dượng Đế lại gần nhìn kỹ, thấy mặt ủ mày chau, ngấn
nước mắt vẫn còn, mới nói:
- Vừa rồi trẫm cùng hoàng hậu nói chuyện, có lẽ phu nhân cũng đoán được
ít nhiều. Nhưng trẫm đã có chủ ý, hãy cứ thử xem hoàng hậu định làm gì
đã. Trầm nghĩ hoàng hậu cũng không nhẫn tâm hành hạ phu nhân đâu.
Tuyên Hoa thưa:
- Thiếp vốn xuất thân ty tiện, năm xưa đã từng đắc tội với tiên đế nay lại
làm khổ bệ hạ. Dẫu có chết cũng đã đủ tội rồi. Nay chỉ xin bệ hạ theo đúng
ý chỉ của hoàng hậu, đem thiếp nhốt vào lãnh cung, cho đến lúc bạc tóc
trong ngạch cửa, chỉ có thế mới là kế lâu dài được.
Dượng Đế than thở:
- Tình nặng nghĩa dày là trọng, còn sinh tử là chuyện khó bàn. Trẫm cùng
phu nhân, cuộc vui tuy chưa dài, nhưng ân tình cũng sâu tựa biển. Nay trẫm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.