TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 298

ghen tuông ác nghiệt, chia rẽ Sâm Thương. Chính ý thiếp là muốn gắn bó
hơn mà việc làm lại hóa ra càng xa cách. Chi bằng bệ hạ truyền chỉ, triệu
Tuyên Hoa về cung, sớm tối bỏ lòng khát khao của bệ hạ, thiếp cũng lại
được thấy mặt rồng hớn hở vậy. Như vậy có phải cả hai cùng vui vẻ hay
sao?
Dượng Đế cười đáp:
- Nếu quả như thế, hoàng hậu còn hiền đức hơn cả người xưa. Chỉ sợ hoàng
hậu nói đùa cho vui vậy thôi!
Tiêu Hậu khẳng định:
- Thiếp làm sao lại dám đùa bệ hạ!
Dượng Đế cả mừng, thế này thì cần phải chờ đợi gì nữa, sai ngay nội giám,
phi ngựa triệu Tuyên Hoa về cung.

***

Lại nói Tuyên Hoa từ ngày ra khỏi cung cấm, lòng chẳng còn mong có
ngày sẽ được vua yêu, cho nên cũng chẳng nghĩ gì đến chuyện tô mặt vẽ
mày, suốt ngày sống trong an nhàn tự tại. Hôm ấy bỗng thấy nội giám đem
thánh chỉ truyền triệu vào cung. Tuyên Hoa bèn nói với sứ giả:
- Thiếp ơn thánh thượng được cho ra ngoài này, cũng như hoa rơi nước
chảy, sao lại có chuyện trở về này được. Ngài hãy vì thiếp mà từ tạ với
thánh thượng.
Nội giám thưa:
- Chúa thượng trong cung, đã có chỉ tuyên triệu phu nhân, một giờ một
khắc cũng không thể chậm, kẻ hầu này làm sao dám tay không mà trở về
phục chỉ cho được!
Tuyên Hoa nghĩ ngợi hồi lâu, rồi lên tiếng:
- Thiếp có cách cư xử rất tốt rồi!
Rồi lấy một tờ hoa tiên, viết một bài từ, đọc đi đọc lại, gấp thành hình một
bông hoa xinh xắn, rồi giao cho nội giám:
- Hãy vì thiếp mà cầm cái này về tạ chúa thượng!
Nội giám không dám ép nài, chỉ còn cách cầm bài từ về trình lên Dượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.