TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 462

Lại nói Chu Quý Nhi, Hàn Tuấn Nga, Thỏa Nương, Viên Bảo Nhi cả bọn
kéo nhau ra hiên sau của viện Thúy Hoa cùng ngồi, rồi đem những điệu từ
khúc mới học được, cùng nhau ca hát ôn luyện.
Quý Nhi bàn:
- Những khúc hát này, chỉ cần hát cho hay, chẳng có gì thú vị cả. Giữa cảnh
mùa xuân rạo rực thế này, các chị trông phía trước từng dãy dương liễu
xanh xanh, thật là đáng yêu. Mỗi người chúng ta, sao không tự tìm lấy tứ
thơ, nhìn cảnh mà ca vịnh, làm một khúc "Dương liễu từ” có phải thú vị
hơn không các chị?
Liễu Nương đáp:
- Như thế rồi lại phải tự mình hát. Ai mà hát hay sẽ được tặng thêm một
viên minh châu ngọc. Hát không hay, thì phạt uống một cốc rượu, các chị
xem có được không?
Cả bốn người đều đáp:
- Được đấy, được đấy!
Thỏa Nương nói:
- Đã làm rồi, lại còn phải hát nữa kia à?
Quý Nhi đáp:
- Không bắt buộc phải hát, viết vào giấy mà đọc cũng được chứ sao?
Nói chưa xong, Tuấn Nga đã nhẹ nhàng gõ phách, giọng trong như oanh
hót, khẽ hát:

Dương liễu xanh xanh thật đáng yêu
Một giây, một sợi lạnh tan vèo
Chả cần đào lý tô xuân sắc ,
Đã tháng hai rồi gió ấm reo.

Tuấn Nga hát xong, mọi người đều khen ngợi:
- Chị Tuấn Nga hát như thế, thật là tuyệt diệu chẳng khác gì khúc "Dương
Xuân Bạch Tuyết” (l) chị em chúng ta thật không dám mở miệng hát nữa.
1 Dương Xuân Bạch Tuyết: Trong bài “Trả lời câu hỏi của vua Sở” của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.