TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 497

bài tuyệt cú:
Lơi lả truy hoan sợ ấp yêu
Soi gương tình thấy ít hay nhiều
Màn loan ai bảo thường xu mị
Thẹn nấp sau hiên, vạt áo điều.
Dượng Đế khẽ cười, Tiêu Hậu hỏi:
- Vì sao những bài vừa rồi, bệ hạ chỉ cười một mình mà không phán gì cả?
Dượng Đế đáp:
- Hoàng hậu, hoàng hậu không biết, trong số ở sáu cung, như Dương Phiên
Phiên, Chu Ấu Lan, Tần Lệ Nga, Lương Huỳnh Nương, Sa Tuyết Nga đều
là bậc thi bá; chẳng khác gì quần thần làm thơ ứng chế nhưng cũng không
thấy bài nào xuất sắc, chỉ là những từ ý cũ, rồi đem những chuyện đã qua
mà chép vào là xong.
Các phu nhân nghe xong đều cười vui vẻ, Tiêu Hậu:
- Thì chỉ cần có thơ là xong rồi. Bệ hạ còn đòi hỏi gì nữa kia.
Dượng Đế dở tiếp, thấy: Viện Bảo Lâm, thần thiếp Sa Anh, dấu là: "Tuyết
Nha thị". Sau đó là một bài ngũ ngôn bát cú.
Thuở vào cung tóc mây vừa búi
Đêm chầu hầu bối rối thẹn thò
Hoa cười oanh nói líu lo
Tình say dưới nguyệt thẫn thờ như si
Dâng một khúc hát xưa ca tụng
Hầu như quên trời sáng vừng đông
Nghìn thu tựa mạn thuyền rồng
Kìa như cây cỏ cảm lòng gió xuân.
Dượng Đế khen:
- Chính lúc nói chưa thấy một bài nào xuất sắc, thì lại có đây rồi!
Tiêu Hậu thấy nói thế, đọc lại một lần, cũng tỏ lời khen.
- Đúng là hay, vừa đoan trang trầm tĩnh, ra dáng đại gia.
Tờ tiếp theo thấy viết: "Viện Nghi Phượng, thần thiếp Lý Tiểu Hoàn". Con
dấu chỉ có hai chữ "Khánh Nhi” sau là một bài tuyệt cú:
Vua ta minh thánh tựa Thuấn Nghiêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.