TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 831

mãng xà này chui vào trốn trong miếu". Ra trước sân miếu thấy ngay con
ngựa đang buộc ngay ở gốc cột, Giảo Kim gào lên:
- Thì ra Lý Thế Dân trốn ở trong này!

Nhìn khắp nóc nhà, vẫn chẳng thấy mãng xà đâu, lại thấy tấm rèm trước
cửa khám lay động, vẻ như có đuôi mãng xà đang ngoe nguẩy ở bên trong.
Thì ra Tần Vương thấy có người vào dò xét từng nơi, nên ngồi trong khám
nhẹ nhàng rút kiếm ra. Lúc này Thúc Bảo cũng vừa kịp đến miếu, thấy
Giảo Kim đang cuốn rèm trước khám lên, miệng quát:
- Thằng giặc! Nấp ở đâu?
Rồi giơ cao búa, cứ nhằm khám tối mà bửa, Thúc Bảo bỗng thấy hiện ra
năm móng chân rồng vàng bíu chặt lấy lưỡi búa. Thúc Bảo biết ngay đó là
chân mệnh hoàng đế, liền bước vội tới, giơ đôi giản, đỡ lấy lưỡi búa, nói:
- Hiền đệ, hiền đệ không biết rằng, Đường với Ngụy vốn là cùng họ, vẫn
thường có thư từ qua lại, nếu mà giết chết thì không những không có công
mà còn có tội nữa kia đấy!
Giảo Kim đáp:
- Đại huynh, đại huynh không biết, vừa rồi tiểu đệ thấy Thế Dân hóa thành
con mãng xà vàng, nay nếu không giết, sợ lại hóa thành mãng xà mà trốn
mất thôi!

Thúc Bảo lặng lẽ cười, rồi nhẹ nhàng đỡ Tần Vương từ trong khám ra, sai
tả hữu dẫn ra khỏi cửa miếu. Bọn này dắt theo ngựa của Thế Dân, Thúc
Bảo, Giảo Kim cưỡi ngựa kèm phía sau, kéo một hàng về Kim Dung thành.
Lúc này dân hàng phố chẳng biết tốt xấu, thay nhau to nhỏ rằng:
- Ra dáng bậc trượng phu như vậy, mặt vuông, tai lớn, chẳng biết phạm
phải tội gì, mà lại bị cả hai vị tướng quân phải theo giải về thành thế kia!
Mấy tên tay chân, có kẻ mau miệng nói:
- Các người đừng coi thường, đấy chính là Thái tử con của vua Đường, tự
nhiên đi qua đây, bị hai tướng quân đây bắt được.
Trăm họ trầm trồ:
- Đúng là tướng mạo khác thường, thật dòng cành vàng lá ngọc. Tiếc thay!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.