TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 835

cười. Từ, Ngụy hai người liền hỏi:
- Hiền huynh cớ sao lại cười vậy?
Thúc Bảo đáp:
- Tiểu đệ nghĩ rằng Trình hiền đệ quá là một người ngờ nghệch.
Mậu Công hỏi:
- Sao lại ngờ nghệch?
Thúc Bảo đáp:
- Hôm ấy ở "Lão Quân đường", đang lúc Giảo Kim giơ búa để giết Tần
Vương, thì tiểu đệ thấy năm móng rồng vàng bám giữ lấy lưỡi búa, vội giơ
đôi giản đỡ, nhưng không thể thả Tần Vương ra được nên đành phải giải về
thành. Giảo Kim bảo rằng Tần Vương chính là mãng xà tinh, nhất định phải
giết. Thế thì có đáng cười không?
Ngụy Trưng lên tiếng:
- Tiểu đệ thấy Tần Vương dáng rồng mắt phượng, đúng là bậc chân chúa ở
đời. Nên hôm vừa rồi chúa công định giết, tiểu đệ phải hết lời khuyên can,
mới được giam ở Nam lao. Đến lúc vận hạn đã hết, Tần Vương trở về
Trường An, thì tất là ngọc đá đều nát, làm thế nào bây giờ?
Mậu Công nói:
- Chúng ta đều là anh em tâm phúc ở đây cả. Nhân lúc Tần Vương gặp
hoạn nạn này mà kết thân, thì mai kia gặp gỡ, cũng dễ làm nên sự nghiệp
hơn nhiều.

Thúc Bảo cũng không tiện nhắc tới chuyện có ơn với Đường Công, lại vừa
cứu được Tần Vương khỏi chết, chỉ gật đầu đáp:
- Từ hiền huynh nói xác đáng lắm!
Ngụy Trưng tiếp lời:
- Cứ như tiểu đệ nghĩ, cần phải nhân lúc Ngụy Công chưa về, chúng ta
cùng kéo tới gặp Tần Vương, Lưu Văn Tĩnh chuyện trò, để thấy anh em
chúng ta ở đây không phải ai cũng mù cả. Không biết ý hai hiền huynh ra
sao?
Thúc Bảo tán đồng:
- Tiểu đệ cũng nghĩ như thế, ngày mai, xin tới sớm rồi cùng đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.