TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 842

lưỡng. Vừa dịp có hai người nhà, đến chỗ Đơn tướng quân có việc, nên bày
tiệc rượu sẵn đây. Trời thì lạnh, rượu sẵn trong vò, xin mời cứ uống thoải
mái, chỉ xin coi sóc trong ngoài cẩn thận cho thôi.
Từ Huệ Anh cầm đèn lồng đến, Tần Vương cùng Văn Tĩnh bưng hộp đựng
sớ tấu, gia đồng gánh hành lý, rồi gọi một thổ binh ra mở cổng. Bọn Nghĩa
Phù năm người vội vàng đi khỏi, chưa được bao lâu, đã thấy gia đồng nhà
Thúc Bảo đến đón:
- Tần đại nhân đang nóng ruột đợi gặp các ngài.
Nghĩa Phù vào dinh Thúc Bảo, đã thấy bên sân buộc đủ năm ngựa, Thúc
Bảo ra đón, nói với Tần Vương:
- Thúc Bảo này cũng biết điện hạ đang nóng lòng ra đi, nên không dám lưu
luyến. Rồi chỉ mấy con ngựa nói tiếp:
- Mấy con ngựa này, Từ Mậu Công vừa cho người dẫn lại, con ngựa trắng
lốm đốm vàng kia, xin biếu điện hạ. Còn con có yên phủ gấm thêu, xin tặng
Huệ Anh tiểu thư. Ngựa của điện hạ, xin để cho Văn Tĩnh cưỡi. Còn hai
con kia là của huynh ông Nghĩa Phù cùng gia đồng, đều là những ngựa
thuần lại dai sức cả.
Rồi lấy ở ống tay áo ra mấy cái thư, đưa cho Văn Tĩnh, nói:
- Ba thư này phiền hiền huynh cầm hộ, một là biểu tạ ơn gửi lên vua
Đường, một thư gửi Lý Dược Sư, một gửi cho Sài Tự Xương vậy, nhờ hiền
huynh khó nhọc.
Văn Tĩnh vội bỏ ngay vào túi. Thúc Bảo sai gia đồng dẫn ngựa của mình để
đưa Tần Vương khỏi thành.
Tần Vương ngăn:
- Ơn tướng quân biết bao tình nghĩa, Lý Thế Dân này xin khắc sâu vào tâm
can, thật không dám phiền tôn giá tiễn ra khỏi thành, sợ thêm chuyện hiềm
nghi.
Thúc Bảo gạt nước mắt:
- Kẻ sĩ vì tri kỷ mà chết, kẻ đại trượng phu sợ chuyện hiềm nghi thì chẳng
làm nên chuyện gì cả.
Rồi lên ngựa trước, mọi người cũng đành lên theo, phi nhanh ra cửa thành,
lại đinh ninh dặn dò một lần nữa, mới chắp tay cáo biệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.