TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 884

nhà Đường. Còn chúng ta ở đây lặng lẽ chờ chết, ngày nào mới ló đầu ra
được?
Các tướng của Lý Mật, toàn những người chiếm thành, lấn đất, vàng lụa
đến tay dễ dàng, tiêu pha cũng chẳng cần nghĩ ngợi, nay vào Trường An,
cái ăn tiêu hàng ngày chẳng đủ đầy, ở cũng chưa yên ổn, nay thấy Lý Mật
có ý ra đi, tất cả liền bàn bạc:
- Mậu Công hiện đang ở Lê Dương, Trương Thiện Tương ở Doãn Châu,
Thúc Bảo, Sĩ Tín có lẽ đã bình định xong Tiêu Tiên, nhất định sẽ về Ngõa
Cương. Hùng Tín cùng các tướng khác ở Lạc Dương, chúa công vẫn còn
nhiều nơi nương dựa, việc gì phải khổ sở ngồi yên một chỗ để người ta đối
xử với mình như vậy.
Bá Đương cũng góp:
- Lẽ nên như thế!
Lý Mật bàn:
- Cũng nên tâu với vua Đường, rằng đi Sơn Đông, thu thập tay chân ở khắp
các nơi, rồi kéo về Quan Ngoại đầy đủ.
Nhuận Phủ khuyên:
- Không nên, chúa thượng đãi minh công sâu nặng đến thế. Huống chi đại
sự bây giờ đã gần như lời sấm lâu nay cả rồi, thiên hạ sắp thống nhất đến
nơi, minh công vẫn có ý khác thì ngay đến Trịnh Ngạn Sư, Sử Vạn Bảo,
sáng khởi sự, chiều đã thấy binh triều đình kéo đến. Dẫu có xuất quân, lính
tráng đâu ra, mang tiếng phản nghịch, còn ai dung. Theo ý của minh công,
chi bằng hãy ngồi yên, đợi đến lúc nào thuận lợi, mới có thể vẹn toàn vậy.
Lý Mật giận dữ:
- Khanh vốn là tâm phúc của ta, sao lại nói thế, nếu không bằng lòng, ta
chém đầu trước rồi sẽ khởi sự sau vậy.
Nhuận Phủ khóc mà đáp:
- Từ ngày Địch Tư đồ bị giết đến nay, người người đều nói minh công là
quên ơn nghĩa, chẳng nhớ gốc xưa, trên dưới đều thay lòng, ly tán. Nay
trong lúc túng quẫn nghĩ càn, ai là người giao lại binh lính cho minh công.
Giả Liễu nay mang ơn minh công đối xử hậu ân, nên nói thẳng mà không
dám che giấu gì, xin minh công hãy sáng suốt nghĩ kỹ. Còn nếu đúng là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.