TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 972

Đậu hoàng hậu nói với Vũ Văn chiêu nghi:
- Hay lắm, khanh vốn mẫn tuệ khác thường, nhất định sẽ đoán ra.
Đậu hoàng hậu liền thuật lại giấc mộng của mình, cùng mấy câu kệ thánh
tăng cho Tần Vương, đưa cho Chiêu nghi xem. Chiêu nghi đọc kỹ một hồi,
liền thưa:
- Câu thứ nhất thì ý tứ rõ ràng, mang tên Hạ Vương ở trong. Câu thứ hai có
lẽ nói đến người này có con cái hiếu thảo. Câu thứ ba thì chẳng rõ ý gì, còn
câu thứ tư rất dễ hiểu vậy!
Đậu hoàng hậu hỏi:
- Làm sao mà lại dễ hiểu?
Chiêu nghi thưa:
- Hoàng hậu họ Đậu, Hạ Vương cũng họ Đậu. Đậu đều nguyên là "mộc
bản", là cội nguồn, vốn cùng một thể. Thế là nên tha tội cho Đậu Kiến Đức
vậy!
Đậu hoàng hậu gật đầu khen phải. Tần Vương thưa:
- Kiến Đức là bậc hảo hán, chẳng khác nào mãnh hổ, tha ra thì dễ, trói thì
rất khó. Nay may nhờ ơn chín miếu, một sớm mà con bắt được nếu bằng
thả ra, lại gây họa thì sao?
Vua Đường phán:
- Đến giờ thì chẳng nên câu nệ. Chu Xán tàn ngược bất nhân, lý nên chém
dầu. Còn thì hãy lôi Vương Thế Sung ra đây, đợi trẫm tra xét thêm trăm
quan của Thế Sung, biết đâu cũng còn có bậc hiếu tử trong đám này cũng
nên.
Tần Vương liền sai hiệu úy vào ngục, lôi ra chém đầu phạm nhân Chu Xán,
dẫn Thế Sung vào diện thánh.
Hùng Tín cùng Kiến Đức đang ngủ trên giường nghe trống báo hết canh,
đang cùng nhau chuyện trò, bỗng thấy người vào rậm rịch, đập cửa phòng
bên, rồi lại nghe tiếng xích sắt loảng xoảng, gông cùm va chạm, còng khóa
leng keng, xen lẫn tiếng người huyên náo. Thì ra đội cấm tử vào dẫn tù
phạm ở dãy sau, xung quanh tù nhân nghe động, chẳng biết can hệ ra sao,
chẳng khác gì giữa trận chiến gươm giáo rộn ràng vậy. Kiến Đức vội đứng
dậy ghé vào khe cửa nhìn ra, thì thấy sáu bảy tên đao phủ, mặc áo đỏ có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.