- Hình như, em đến không đúng lúc phải không? - Chieko hỏi khi thấy cô
gái mặc quần áo làm việc.
- Tiểu thư đừng ngại, vừa trông thấy chị là lập tức em xin phép nghỉ hôm
nay ngay. Ta vào rừng đi - ở đấy thì chả còn ai quấy rầy ta nữa. - Và cô kéo
tay áo Chieko.
*
Naeko vội vã cởi tạp dề rải xuống đất. Đấy là một cái tạp dề Tamba quây
quanh người bằng vải bông - khá rộng để các cô gái khỏi vướng víu.
- Chị ngồi đi, - Naeko mời.
- Cảm ơn.
Naeko tháo khăn buộc đầu ra, hai tay vuốt tóc.
- Chị đã đến thật hay quá, em mừng lắm. - Cặp mắt Naeko sáng lên, cô
không thể nào rời mắt khỏi Chieko.
Đất và cây cối bốc mùi rất mạnh - cái mùi vị của những rặng núi phủ đầy
thông liễu.
- Chỗ này thì chả có ai bên dưới thấy được chúng ta, - Naeko nói.
- Em thích cách thông liễu mọc, thỉnh thoảng em có đến đây để ngắm
đấy nhưng chưa lần nào vào tận rừng, - vừa nói Chieko vừa đưa mắt nhìn
xung quanh. Những thân cây cân đối - tất cả hầu như cùng một cỡ - bao bọc
quanh họ.
- Cây trồng mà, - Naeko giải thích.
- Em hiểu.
- Cây được khoảng bốn mươi năm rồi. Người ta sắp sửa cưa chúng, biến
thành những súc gỗ dùng làm cột trong các ngôi nhà và những gì gì nữa ở
đấy. Đôi lúc em nghĩ: giá đừng động đến chúng thì chúng còn có thể lớn
lên cả ngàn năm và sẽ to, hết sức to. Rừng nguyên sinh hợp với em hơn,