những ngôi nhà theo kiến trúc thời thượng đến thánh cũng chả tưởng tượng
nổi... - ông rầu rĩ kết luận.
Say mê vẻ đẹp của những đóa hoa trắng, Takichiro quay lại phía cổng
ngôi nhà bán để ngắm chúng lần nữa.
- Hoa nở tuyệt vời biết mấy. Chắc gia chủ nắm được bí quyết gì đó - Trở
về chỗ hai người phụ nữ đợi mình, ông thán phục nói. - Của đáng tội, khéo
phải dùng cọc chống cho các khóm hoa chứ nếu không sau trận mưa qua
con đường hẹp thế kia vào nhà làm sao được. Có lẽ lúc trồng gia chủ không
hề có ý nghĩ rời bỏ ngôi nhà, chứ giờ họ còn bụng dạ nào nghĩ đến hoa nữa.
Xighe và Chieko lặng im.
- Bản tính con người là thế đấy, - vừa lau trán Takichiro kết luận.
- Cha ạ, nếu cha thích loài hoa này thế thì cha hãy cho phép con nghĩ cho
cha một phác thảo có họa tiết bằng hoa hagi. Chieko nói để cố làm
Takichiro lãng quên những ý nghĩ phiền muộn. - Năm nay con e không kịp
mùa mất, chứ sang năm nhất định con sẽ vẽ.
- Nhưng, đấy là thứ hoa phái yếu, họa tiết như vậy chỉ hợp với kimono
của nữ mặc mùa hè thôi.
- Con sẽ làm họa tiết không phải cho kimono.
- Cho quần áo lót chắc? - Takichiro nhìn Chieko ngồi cố nén cười nói
thêm: - Để phúc đáp con cho tương xứng, cha sẽ vẽ cho con một phác thảo
kimono hoặc áo khoác có họa tiết cây long não. Cho dù bấy giờ thì cô
Chieko đành phải biến thành đàn ông...
-...
Mà tất cả sẽ thành trái ngược hết: đàn ông hóa phụ nữ, còn phụ nữ hóa
đàn ông.
- Làm gì có chuyện ạ?