- Tiểu thư ơi, xin đừng giấu chúng tôi khuôn mặt xinh đẹp của mình nữa.
- Giọng một người trong bọn họ khàn khàn không hợp tí nào với độ tuổi.
- Này không biết xấu hổ à, câm mồm đi! - Người ngồi bên cạnh bắt anh
ta im.
Người mà vừa nãy nói với Chieko có đeo còng tay. Anh ta đã làm gì nên
tội? Người bên cạnh - một cảnh sát viên, chắc thế - áp giải anh ta đi đâu? -
Chieko nghĩ.
Dẫu sao nàng cũng đã lật mũ trùm ra.
Xe buýt đến Takao. Lá đỏ trên những cây phong đã rụng, mùa đông đã
buông xuống các cành cây trần trụi.
Naeko đợi Chieko ở bến đỗ gần thác Bodai.
Cô lúng túng mất một thoáng khi thấy bộ y phục khác thường của
Chieko, xong lại nhận ra nàng ngay.
- Tiểu thư, rất hân hạnh được chị hạ cố đến chốn rừng núi thâm sơn cùng
các chúng em, - Naeko vui sướng reo lên.
- Có gì là thâm sơn cùng cốc đâu nào, - Chieko đáp, rồi chưa kịp cởi
găng nàng nắm chặt hai tay Naeko. - Về lần gặp dạo hè trong rừng thông
liễu, em rất sung sướng được đến thăm nơi này lần nữa và xin cảm tạ chị.
- Có gì mà phải cảm ơn ạ?... Chính em cũng sợ ghê lắm đấy: nhỡ thình
lình sét giáng xuống chúng ta.
- Naeko ạ, - Chieko nói với cô gái lúc họ sánh đôi đi bộ trên đường. - Em
rất mừng là chị đã gọi điện cho em. Chị muốn nói với em điều gì vậy?
Naeko ngập ngừng, chưa dám đáp lời ngay. Trên người cô là bộ quần áo
làm việc bình thường, đầu buộc khăn bông.
- Thế nhưng có chuyện gì xảy ra vậy? - Chieko năn nỉ.
- Hideo ngỏ ý xin em lấy anh ấy. Mà em thì... - Cô gái vấp chân và níu
lấy Chieko cho khỏi ngã..