*
Chieko ôm lấy vai cô.
Lần đầu tiên nàng cảm thấy thân hình Naeko chắc nịch khỏe mạnh biết
bao. Dạo ấy, trong cơn giông mùa hạ, nàng hoảng sợ quá đến nỗi không
chú ý đến điều đó.
Naeko nhanh chóng ghìm được cơn xúc động, nhưng chưa vội gỡ mình
ra: Chắc có lẽ cô thật dễ chịu khi cảm thấy có bàn tay âu yếm của Chieko
trên vai mình.
Họ sẽ còn phải tìm chỗ dựa ở nhau không phải một lần, song lúc này thì
họ lại đi mà chẳng biết chút gì về điều đó.
- Thế chị trả lời Hideo ra sao?
- Em làm sao mà trả lời ngay lập tức được.
-...
- Hideo đã làm quen với em sau khi tưởng lầm em là chị Chieko. Sự thật
thì bây giờ anh ấy cầu hôn chính là với em song đâu đó tận đáy lòng anh ấy
còn lưu giữ hình bóng chị.
- Chị nhầm rồi, Naeko!
- Không đâu, em hiểu rõ cả mà, tuy bây giờ sự thể không còn rắc rối như
lúc mới xảy ra nữa, nhưng dẫu sao mặc lòng cơ sự vẫn đi đến chỗ tựa hồ
em sẽ phải chiếm không đúng chỗ đứng của mình, không phải chỗ của
mình mà là của chị... Và Hideo yêu cầu lấy anh ấy làm chồng là bởi anh ấy
thấy có chị ở trong em. Đấy là lẽ thứ nhất...
Chieko hồi tưởng lại hồi mùa xuân năm nay nàng dạo trong vườn bách
thảo và ngắm loài uất kim hương trổ hoa mãnh liệt ra sao, rồi trên đường về
ông Takichiro đưa ra chuyện nàng lấy Hideo, còn bà Xighe thì bực bội sau
khi bảo rằng trước hết phải hỏi bản thân Chieko đã: anh ấy có hợp lòng
nàng không?