TRANG ĐIỂM
Đào Thị Thu Hằng dịch
Cửa sổ phòng tắm của tôi quay mặt về phía phòng đợi nhà tang lễ
Yanaka. Khoảng không gian chật hẹp giữa những dãy nhà là đống rác của
nhà tang lễ nơi người ta vứt bỏ vòng hoa và những bó hoa tang.
Tiếng kêu của các loài côn trùng trong mùa thu đã trở nên rộn rã trong
nghĩa địa của nhà tang lễ, mặc dù mới chỉ vào độ giữa tháng chín. Tôi
khoác vai vợ rồi dẫn nàng và em gái nàng xuống hành lang để họ thăm thú.
Trời đã về đêm. Khi tôi mở cửa phòng tắm ở cuối hành lang, làn hương
ngào ngạt của hoa cúc làm chúng tôi sửng sốt. Kinh ngạc, cả hai nghiêng
người về phía cửa sổ bên trên bồn rửa mặt. Cửa sổ nở đầy hoa cúc trắng.
Khoảng hai mươi vòng hoa xếp thành một hàng, bị bỏ lại từ một đám tang.
Khi vợ tôi vươn tay như muốn ngắt một đóa, nàng thảng thốt kêu lên là
không biết đã bao nhiêu năm rồi kể từ khi nàng nhìn thấy trong một lúc
nhiều hoa cúc đến thế.
Tôi bật đèn. Giấy quấn bằng bạc của những vòng hoa lấp lánh. Đêm ấy,
trong lúc đang làm việc, nhiều lần tôi ngửi thấy mùi hoa cúc khi vào phòng
tắm, và, mỗi lần, tôi đều cảm thấy sự mệt mỏi của cả đêm làm việc đã tiêu
tan hết trong hương hoa thơm ngát. Cuối cùng, trong ánh sáng ban ngày,
tất cả những bông hoa trắng dường như trắng hơn và những dải giấy bạc trở
nên rực rỡ. Khi tôi trở lại với công việc của mình, tôi trông thấy một chú
chim bạch yến đậu trên những bông hoa. Có lẽ nó là con chim phóng sinh
trong đám tang ngày hôm qua đã mệt mỏi và quên đường trở về với trại
chim.
Cho dù đây là một cảnh tượng đẹp đẽ, thì từ cửa sổ phòng tắm của mình,
tôi cũng phải chứng kiến cảnh những bông hoa tang héo đi trong vài ngày
tới. ngay cả bây giờ, mới đầu tháng ba, khi viết những dòng này, tôi ngắm