TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 335

- Tất nhiên.

- Nếu vậy thì tôi không hiểu nổi ạ.

- Vì cô còn trẻ. Có biết bao nhiêu người đàn ông đàng hoàng, ở cái tuổi

năm mươi, sáu mươi tối tối lại lang thang khắp các ngõ phố, chỉ vì ở nhà
thì sợ vợ.

Singo cố gắng nhớ lại nét mặt Toriama nhưng vô ích. Ông tự hỏi phải

chăng ông ta chết ở nhà?

4

Singo đã nghĩ rằng, ở đám tang, thế nào ông cũng gặp lại những người

đồng học cũ, vì thế khi thắp nén nhang cầu nguyện cho vong hồn người
chết xong, ông ra đứng trước cửa chùa. Nhưng ông đã không gặp người
quen nào cả. Hẳn là ông đến quá muộn.

Lúc cúi chào bà quả phụ, Singo thoáng nghĩ rằng Toriama đã ốm liệt

giường và chết trên giường bệnh, bởi mái tóc nhuộm của bà vợ ông ta đã
bạc màu ở gốc tóc và chưa được nhuộm lại. Trong khi nói lời chia buồn với
gia quyến người quá cố, Singo đã quên bẵng đi mất là lúc còn sống,
Toriama là nạn nhân của vợ mình. Mãi đến lúc cúi mình vái trước quan tài,
ông mới sực nhớ ra điều đó và thấy rùng mình. Không phải vì sự hồi tưởng
về mối quan hệ trong gia đình người bạn, mà vì sự đãng trí của bản thân
ông. Số bạn bè cũ biết rõ vợ chồng Toriama còn rất ít. Trước đây, không ai
trong bọn họ nhìn nhận vấn đề của Toriama một cách nghiêm túc cả, thậm
chí trong những buổi tụ họp có người còn đùa cợt và thêm thắt phóng đại
lên nữa. Giờ đây, Singo bỗng nghĩ rằng, sự thực vợ chồng Toriama cũng
chẳng hề suy xét đến việc tại sao bà vợ lại dày vò ông chồng, và tại sao ông
ta lại cam chịu như vậy.

Toriama đã chui xuống mồ mà chẳng được giác ngộ, còn với bà vợ thì

mọi chuyện đã trôi qua. Không còn Toriama, câu chuyện của vợ chồng họ
đã đi vào dĩ vãng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.