Chikako thường chăm sóc túp lều hơn mẹ chàng dạo cha chàng còn
sống. Chỉ thỉnh thoảng mẹ chàng mới đến thăm túp lều.
Chàng đã cho đóng cửa lều lại từ ngày mẹ chàng mất. Người tớ gái giúp
việc cho gia đình chàng từ thời cha chàng thường mở cửa lều cho thoáng
khí mỗi năm độ vài lần.
- Lần cuối cùng cậu quét dọn túp lều cách đây bao lâu rồi? Tôi không thể
nào lau sạch được những chỗ bị bụi đóng kịt lại, dù đã cố gắng hết mình, -
giọng nói của người đàn bà có vẻ lì lợm. - Trong khi lau chùi trong nhà, tự
nhiên tôi muốn nấu nướng chút đỉnh. Ý tưởng đó vừa chợt đến. Thành ra
tôi không có đủ những thứ mà tôi cần dùng, tuy nhiên tôi hy vọng là cậu sẽ
về thẳng nhà sau khi tan sở.
- Cô không nghĩ là cô hơi đi xa quá sao?
- Cậu sẽ cảm thấy đơn độc đó. Tôi đề nghị cậu nên dẫn theo một vài
người bạn cùng sở về nhà.
- Tôi không chắc lắm đâu. Không ai trong số những người bạn đồng
nghiệp của tôi thích uống trà cả.
- Nếu mời được tất cả thì càng tốt. Họ không có vẻ mong đợi nhiều và
việc sửa soạn thì chẳng lấy gì làm tương xứng lắm. Bọn mình có thể hưởng
sự thoải mái.
- Tôi không tin là cô có thể thực hiện được một mảy may nào. Kikuji
nhấn mạnh từng câu một.
- Thật đáng tiếc. Ta phải làm sao bây giờ? Liệu cậu có biết một người
nào đó cùng sở thích với cha cậu? Dầu sao, kể ra mình cũng khó có thể mời
được ai vào giờ này. Hay là tôi mời cô gái nhà Inamura?
- Cô đang đùa cợt đó.
- Tại sao tôi lại không nên mời cô ta? Gia đình Inamura quý mến cậu lắm
và đây là dịp để cậu gặp lại nàng, nhìn ngắm nàng kỹ hơn và nói chuyện