TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 847

Ông không biết nói gì. Keiko yên lặng cúi đầu. Rồi nàng trở lại chuyện

mộng mị:

“Em tò mò không biết bức tranh đem lại cho ông giấc mơ gì?”

“Ta sợ ta sẽ mơ thấy em.”

“Ông cứ mơ đi nhé, ông muốn mơ gì thì mơ.”

Má nàng đỏ hồng thẹn thùng. Nàng lại nói:

“Ông Oki, nhưng ông chưa làm gì nên chuyện, để có chuyện mà mơ về

em.”

Mắt cô gái như dại đi.

“Vậy thì để ta tiễn em về, như thằng Taichiro tiễn em bữa trước. Nhà đi

vắng cả, ta không tiện mời em ở lại dùng cơm tối. Để ta gọi taxi.”

*

Xe chạy quá Kamakura, dọc theo bãi biển Shichiri. Biển và trời cùng

một màu xám. Oki cho xe đậu tại sở cá. Ông mua mực và cá mòi để cho cá
heo ăn. Keiko đưa mồi ra cho cá nhảy lên đớp. Cô đưa mồi mỗi lúc một
cao, và cá heo nhảy cao lên theo. Cô vui thích như trẻ thơ, không để ý là
bắt đầu có hạt mưa.

Lát sau Oki giục:

“Ta về thôi, kẻo mưa lớn. Quần áo em ẩm nước rồi đấy.”

“Ô, em vui quá.”

Trong xe, Oki nói có nhiều đàn cá heo hay về phía bên kia vịnh, quá suối

nước nóng ngầm một chút. Ông kể:

“Người ta lùa cá vào gần bờ và đàn ông tay không cởi truồng nhảy

xuống bắt. Cá heo rất thích được cù dưới mang, nên bị bắt mà cứ tưởng là
được ôm nên không chống cự.”

“Tội nghiệp cá chưa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.