TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 87

4

Khi đoàn đến diễn tại thành phố khác, Mizuta lại thử liếc mắt vào phòng

trọ dành cho các cô. Mitiko vẫn gieo xúc xắc như mọi khi. Chỉ khác là lần
này trong tay nàng lại đủ cả năm quân như trước.

- Này, thế cả năm quân đều ngả mặt nhất, cô có gieo được không?

- Em chẳng thích thế đâu! Chẳng lẽ chỉ vì mỗi chuyện ấy mà ông bắt em

gieo đi gieo lại mãi sao?...

Cô áp sát chiếc gối vào bụng, rồi quay người lại, nằm đè lên, mặt cúi

gằm xuống chiếu.

- Chả chắc năm quân đều ngả đúng mặt nhất...

- Vâng, chả chắc. - Nàng hờ hững nắm chặt mấy quân xúc xắc trong lòng

tay, rồi gieo bừa ra.

Năm quân văng đi năm ngả, mỗi quân đổ một số, chẳng mặt nào giống

mặt nào; Mitiko không chịu gửi gắm vào đó cả ý thích lẫn mong ước của
nàng. Thậm chí nàng cũng chẳng buồn ngó ngàng gì đến.

- Em buồn ngủ quá, - cô lầu bầu rồi gục hẳn lên hai cánh tay khoanh tròn

trước mặt.

Chân nàng để trần.

Dưới gấu váy cũ kĩ, dường như đã phải dãi dầu nhiều sau bao lần bôn ba

đây đó dài ngày, lộ ra đôi gan bàn chân không đi tất xinh xắn. Cả hai xem
ra rất rắn rỏi và rất dẻo dai. Mười đầu ngón chân đều méo mó cả vì thường
bị bó rọ trong giầy khiêu vũ.

Từ xa văng vẳng vọng tới tiếng trống đình.

Mizuta nhặt mấy quân xúc xắc lên, thử gieo.

Mitiko ngẩng cao đầu, lơ đãng nhìn chàng. Rồi nàng cầm lên một quân,

gieo bừa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.