TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 983

Nhưng Takichiro thì ngay như tại cửa hiệu của mình cũng thường ở lì

mấy tiếng đồng hồ liền tận đầu kia phòng khách, bên chiếc bàn cạnh cửa sổ
trông ra khu vườn mà bên dưới cây phong là chiếc đèn Cơ đốc. Sau bàn có
hai cái rương kiểu cổ bằng gỗ đồng chứa những thứ vải Trung Hoa và Nhật
Bản đã lâu đời, còn cái giá bên cạnh thì đầy chặt những cuốn thư mục các
phác thảo của nhiều nước. Trong kho chứa đặt trên tầng hai xếp không ít
trang phục nhà hát dùng cho các vở diễn Noh và những quần áo thời cổ
khác. Chính ở đấy cất giữ luôn các mẩu vải hoa của các nước phương Nam.

Tất cả được thu thập ngay từ thời cha và ông Takichiro. Mỗi lần có triển

lãm hàng vải cổ và người ta đề nghị ông trưng bày một thứ gì đó thì
Takichiro khăng khăng từ chối.

- Các cụ đã di huấn là không được mang gì ra khỏi nhà hết, - lần nào ông

cũng trả lời vậy.

Ngôi nhà của Takichiro được xây dựng theo kiểu cách Kyoto xưa, cho

nên người nào vào nhà vệ sinh cũng không khỏi phải theo lối hành lang
hẹp, qua chỗ bàn ông ngồi trong phòng khách. Vị chủ nhân cau mày, im
lặng chịu đựng, nhưng hễ mà ngoài cửa hàng có ai đó to tiếng là y như rằng
ông lên giọng nói xỏ:

- Làm ơn khe khẽ cho nào?

Có lần, đúng lúc Takichiro đang mải vẽ phác thảo thì viên quản lý vào

chỗ ông và lễ phép cúi đầu báo:

- Thưa, có một khách mua hàng ở Osaka đến.

- Ổn cả thôi, cứ để ông ta đi. Ở đây còn thiếu gì các cửa hiệu khác.

- Ông ta là bạn hàng cũ của chúng ta đấy ạ.

- Việc gì tôi phải gặp ông ta. Muốn mua quần áo thì phải biết tự đánh giá

lấy, chứ không phải đi tán gẫu vô ích. Ông ta mà là thương gia khắc nhận
biết của thật của giả. Chứ thực ra, hàng họ ta có phần lớn là thứ rẻ tiền cả.

- Xin lĩnh mệnh ngài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.