TUYỂN TẬP TRUYỆN CỔ TÍCH THẾ GIỚI - Trang 127

Bọn kẻ trộm tìm mãi mới thấy Tý hon. Chúng nhấc nó lên hỏi:
- Mãy liệu giúp chúng tao được việc gì hở nhãi?
- Cháu sẽ luồn qua chấn song cửa sổ nhà cha xứ. Các bác muốn lấy gì

cháu chuyền ra cho chứ gì.

- Được. Để xem tài mày ra sao.
Khi kẻ trộm đến nhà cha xứ, Tý hon chui vào buồng, rồi thản nhiên hỏi

r

- Các bác có muốn khoắng sạch cái buồng này không?
Bọn kẻ trộm sợ hãi bảo nó:
- Nói khẽ chứ, người ta thức dậy bây giờ!
Nhưng Tý hon vẫn tảng lờ như không nghe tiếng lại hỏi to:
- Các bác muốn lấy gì, khoắng sạch nhé?
Bà cụ làm bếp ngủ ở buồng bên cạnh nghe thấy ngồi nhỏm dậy, lắng tai

nghe. Bọn kẻ trộm hốt hoảng toan lẩn ra nhưng lại trấn tĩnh, cho là Tý hon
trêu mình thôi. Chúng trở lại khẽ bảo:

- Thôi nào đừng đùa nữa. Có gì thì chuyển ra đi nào!
Tý hon lại kêu thật to:
- Cháu chuyển tất cả nhé, giơ tay ra mà đón lấy.
Lần này bà già nghe thấy rõ mồn một, bước xuống giường lò mò ra cửa.
Kẻ trộm vội chạy bán sống bán chết như có ma đuổi. Bà già không thấy

gì, đi thắp nến. Khi bà trở lại, Tý hon đã trốn vào đống cỏ. Bà lục soát mọi
chỗ không thấy gì, tưởng là mình mê ngủ, lại lên giường nằm.

Tý hon nằm co ro trong đám cỏ khô, định ngủ đến sáng mai rồi về nhà.
Nhưng định thế này lại ra thế khác. Chà, ở đời thật lắm nỗi gian nan!

Trời vừa tàng tảng sáng, bà già đã dậy cho súc vật ăn. Trước tiên bà vào
kho, lấy một ôm cỏ, đúng ngay chỗ Tý hon ngủ. Tý hon ngủ say quá, nên
mãi đến khi vào mõm bò rồi mới thức giấc. Nó

- Trời ơi tôi đã ở trong cối bác nện rạ rồi.
Nhưng sau đó biết ngay là mõm bò rồi. Nó cố tránh cho khỏi bị nghiến,

thì bị nuốt trôi vào dạ dày. Nó nghĩ bụng: "Gian nhà này không có cửa sổ,
chẳng thấy mặt trời, đèn đóm gì cả!". Ở đây nó thấy khó chịu lắm, khổ nhất
là cỏ cứ tuôn vào, chỗ ở ngày càng thêm chật hẹp. Nó sợ quá kêu to:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.