TUYỂN TẬP TRUYỆN CỔ TÍCH THẾ GIỚI - Trang 161

Một Mắt ngồi xuống, mệt quá vì chưa quen đi đường và vì trời nắng

chang chang, còn Hai Mắt cứ hát mãi:

Một Mắt ơi, chị còn thức không?
Một Mắt ơi, chị ngủ đấy à?
Một Mắt nhắm mắt độc nhất của mình lại mà ngủ. Lúc Hai Mắt thấy

một mắt đã ngủ say, việc không thể lộ được, cô mới bảo:

Này dê con, hãy be lên!
Thức ăn, này hỡi bàn xinh, hãy bày!
Cô ngồi vào chiếc bàn xinh xắn, ăn uống no nê rồi lại nói:
Này dê con, hãy be be!
Chiếc bàn xinh, hãy biến đi, biến này!
Tất cả mọi thứ đều biến ngay.
Hai Mắt liền đánh thức Một Mắt dậy mà bảo:
- Chị Một Mắt ạ, chị định đi chăn dê mà lại ngủ à? Trong khi đó dê nó

có thể chạy khắp thiên hạ mất. Thôi ta về nhà chị ơi.

Hai người về nhà. Hai Mắt để nguyên không đ đến thức ăn. Một Mắt

không cho mẹ biết được tại sao em không chịu ăn. Nó xin lỗi mẹ:

- Con ra đồng ngủ quên đi mất.
Hôm sau, mẹ bảo Ba Mắt:
- Lần này, mày đi cùng phải để ý xem con Hai Mắt ra ngoài có ăn gì

không, có ai mang gì đến cho nó ăn uống không, vì nhất định là nó phải ăn
uống lén lút.

Ba Mắt đến bảo Hai Mắt:
- Em muốn đi với chị để xem chị chăn dê có tốt không, chị có đưa dê đi

ăn nơi tốt cỏ không?

Nhưng Hai Mắt đoán được ý định của Ba Mắt nên cô chăn dê đến đồng

cỏ rậm rồi bảo:

- Em Ba Mắt ạ, ta ngồi đây. Chị sẽ hát cho em nghe.
Ba Mắt ngồi xuống. Đường xa, trời nắng, nên người mệt nhoài. Hai Mắt

lại bắt đầu hát bài hát hôm trước:

Ba Mắt ơi, thức đấy ?
Nhưng sau đáng lẽ phải hát:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.