- Bác không biết hay sao? Chúng nó đã đến đây "cách" hết rồi! Nhà
bác không biết đó thôi.
AQ càng lấy làm ngạc nhiên:
- Ai kia?
- Lão Tú với lão Tây giả ấy mà!...
Thật là một điều bất ngờ cho AQ, làm cho y hết sức ngơ ngác. Sư bà
thấy y mất hẳn nhuệ khí, tức thì đóng cửa lại. AQ lại đẩy cửa nhưng không
tài nào xô cho ra được nữa. Y gọi một thôi nữa, chả một ai trả lời.
Đó là chuyện xảy ra buổi sáng. Cậu Tú bắt tin rất nhạy vừa biết được
rằng bọn cách mạng đã vào huyện đêm hôm trước, cậu liền đem đuôi sam
quấn vòng quanh trên đầu, vừa sáng thì tức tốc qua nhà họ Tiền thăm lão
Tây giả, là người xưa nay cậu chả ưa tí nào, nhưng ngày nay trong vận hội
mới, trong thời kỳ "cùng nhau mưu cuộc duy tân" này, hai ông trò chuyện
bỗng dưng thành ra thân mật, rất tâm đầu ý hợp như hai đồng chí. Hai ông
hẹn hò cùng nhau đi làm cách mạng. Hai nhà cách mạng bàn bạc hồi lâu
mới sực nhớ ra rằng: trong chùa Tĩnh Tu còn có một cái bài vị thờ vua với
mấy chữ: "Hoàng đế vạn tuế, vạn vạn tuế..." phải "cách" ngay mới được.
Thế là hai ông cùng tới chùa Tĩnh Tu làm một cuộc cách mạng. Sư bà ra
cản trở, nói mấy câu. Hai ông cho là sư bà ủng hộ chính phủ Mãn Thanh,
nhè vào đầu bà ta mà bổ batoong xuống. Cô tiểu thì mãi lúc hai ông đi đã
xa mới hoàn hồn. Kiểm điểm đồ nhà chùa lại, thì thấy cái bài vị cố nhiên bị
đập nát ra giữa chùa mà cái lư hương Tuyên Đức (8)xưa nay vẫn để thờ
trước tượng đức Quan Âm đã biến đâu mất rồi! (9)
Câu chuyện trên đây, mãi về sau AQ mới biết. Y lấy làm hối hận vì
ngủ quá giấc mà lỡ dịp, nhưng cũng giận tụi chúng nó không tới gọi y đi
cùng. Y nghĩ lại: "Lẽ nào chúng nó chưa biết là mình đã đầu hàng cách
mạng rồi hay sao?".