- Kết -
BÀI HỌC THUỘC LÒNG
Động tác là hiện thân của động từ, đấy là, một hành động biểu lộ
của một tư tưởng.
Một điệu bộ nhỏ nhoi sẽ phản bội chúng ta, vì thế chúng ta phải xóa
đi mọi thứ, hãy nghĩ về những chi tiết, hãy học kỷ thuật trong một
phương pháp như thế nào để nó trở thành trực giác. Trực giác chẳng
có liên hệ gì với sự lập lại sáo mòn, nhưng là một trạng thái của tâm
thức vượt tầm kỷ thuật.
Do vậy, sau khi luyện tập thật nhuần nhuyễn, chúng ta không còn
suy nghĩ về những thời khắc cần thiết, chúng trở thành bộ phận tồn tại
của chính chúng ta. Những để cho điều này xảy ra, bạn phải thực tập
lập đi lập lại.
Và nếu nó chưa đủ, bạn phải lập lại lập đi việc thực tập.
Hãy nhìn kỷ năng của thợ rèn làm việc với sắt thép. Đối với con
mắt không rèn luyện, anh ta chỉ đơn thuần lập lại những nhát búa
giống nhau.
Nhưng những ai biết đường hướng của cung tên, biết rằng mỗi lần
đưa búa lên và đem nó xuống, cường độ của nhát búa khác nhau. Cánh
tay lập lại cùng động tác, nhưng khi nó tiến đến kim loại, nó hiểu rằng
nó phải chạm với sức mạnh nhiều hơn hay ít hơn.
Vì vậy nó là sự lập lại, mặc dù nó có thể xuất hiện là những việc
giống nhau, nhưng nó luôn luôn khác nhau.
Hãy nhìn cái cối xay gió. Đối với ai đấy thoáng nhìn qua cánh quạt
của nó chỉ một lần, chúng dường như đang di chuyển cùng một vận
tốc, lập lại cùng động tác.