TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 115

Vậy là thằng Viêm Dương dẫn tôi quay lại gặp Diêm Vương. Tất

nhiên là cái thằng Diêm Vương ngu si ấy chấp nhận lời thú tội của tôi, và ra
lệnh cho thằng Viêm Dương đưa tôi đi chịu hình phạt dành cho những
thằng đã từng chơi cave. Tôi phấn khởi đi theo thằng Viêm Dương đen thui.
Đến chỗ cái cũi sắt - nơi có những ả váy ngắn, áo hai dây đang ưỡn ẹo trên
bụng những gã đang nằm dưới nền đất, tôi tưởng thằng Viêm Dương sẽ mở
cửa tống tôi vào, những không, nó lại lôi tôi đi tiếp tới một căn phòng tối
om, đầy mùi thuốc sát trùng và những tiếng la hét hoảng loạn. Tôi ngạc
nhiên hỏi:

- Đưa tao tới đây làm gì? Sao không nhốt tao vào cái cũi sắt để cho

mấy em cave ấy trừng phạt tao đi?

- Cái đó để lát nữa! Giờ vào phòng này trước đã!

- Vào phòng này làm gì?

- Quên chưa nói với mày, trước khi nhốt vào cũi sắt thì phải đi thiến

trước! Đây là phòng thiến!

Tôi há hốc mồm đau điếng, tinh thần hoàn toàn suy sụp. Thằng Diêm

Vương khốn nạn, nó chơi tôi rồi! Đang lê từng bước tuyệt vọng vào trong
phòng thiến, chợt tôi nghe có tiếng ai đó gọi tôi. Quay lại, thì ra là anh ma
bướu cổ. Không hiểu sao nhìn thấy anh ấy, nước mắt tôi cứ chảy ra nghẹn
ngào...

- Anh ơi! Em xin lỗi! Xin lỗi vì đã không nghe lời anh!

- Không sao! Anh dặn thì dặn vậy thôi! Chứ anh biết là với hầu hết

những thằng đàn ông, ở vào trường hợp đó, hoàn cảnh đó, đều không thể
làm khác được. Khi ấy thì ngay cả đến lời hẹn thề với vợ con bọn chúng
cũng quên béng, chứ nói gì là lời dặn dò của anh. Anh đã dặn gần 5 trăm
thằng rồi, nhưng chưa thằng nào chịu nghe lời anh cả!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.