TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 186

bào chữa, trình bày. Cũng may, cuối cùng, tôi đã lấy hết can đảm, mấp máy
từng câu ấp úng...

- Răng bố em...rụng nhiều không?

- Một hàm trên!

- Anh xin lỗi! Tại hôm đó, bố em bị chảy nhiều máu quá, anh thì lại có

tật sợ máu, nên...

- À, hôm đó không phải là máu của bố em đâu, là tiết canh chó đấy!

- Thế còn răng? Là răng bố em hay răng chó?

- Bố em hay chó thì cũng đâu còn quan trọng nữa! Anh nhìn thấy hai

quả bưởi này không? - Nàng nói rồi chỉ tay vào hai quả bưởi đang lủng
lẳng trước ngực.

- Anh có! Anh nhìn thấy từ lúc nãy rồi!

- Tình yêu của chúng mình cũng như quả bưởi này thôi, đã bứt khỏi

cành rồi thì không thể gắn lại được đâu!

Dứt lời, nàng lặng lẽ quay đi, rồi khuất dần vào dòng người đi chợ

xuân đông đúc, lẫn dần trong đám đào quất đang nở bung, khoe sức sống
tưng bừng, để lại lòng tôi với ngập đầy sầu thảm, héo hon. Đã vậy, cái cửa
hàng băng đĩa ở góc chợ còn mở oang oang cái bài nhạc vàng nghe sao thê
lương và não nề, như muốn trêu ngươi tôi. Giọng ca sĩ này nghe quen lắm,
hình như là Quang Lê...

"...Đôi mắt người xưa xin đừng buồn vì tôi, cho trái tim tôi ngủ quên

chuyện tình xưa lỡ làng".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.