TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 199

Vợ chồng ruồi lại lập tức bay sang chai nước ngọt đó. Lần này thì

đúng là con trai họ rồi, vì không thiếu bộ phận nào cả. Hai vợ chồng ruồi
vừa khóc lóc vừa hì hục một hồi chán chê mà mãi vẫn không thể kéo được
xác con trai ra khỏi miệng chai. Trong khi đó, ông khách có vẻ đã hết kiên
nhẫn. Ông ta gọi bà chủ quán lại và mắng xối xả:

- Quán mày làm ăn kiểu gì vậy hả? Chẳng lẽ mày không tìm được chai

nước nào không có ruồi?

- Dạ! Có nhiều chai không có ruồi chứ anh!

- Sao không mang ra?

- Nhưng chai không có ruồi thì sẽ lại có cặn, hoặc có vật thể lạ, mang

ra, sợ anh lại cáu! Tất nhiên, nếu cố tình lục tìm trong mấy chục két nước
ngọt kia thì thế nào cũng sẽ kiếm được cái chai vừa không có ruồi, vừa
không có cặn, vừa không có vật thể lạ. Nhưng tìm thế thì mất thời gian lắm,
mà quán thì lại đang đông. Mong anh thông cảm!

- Đưa 500 triệu đây! Nếu không tao sẽ cho sự việc này lên báo, sẽ phát

tờ rơi cho mọi người biết để tẩy chay quán của mày, cho mày sạt nghiệp!

- Anh tống tiền chúng tôi đấy à? Tôi sẽ báo công an cho anh đi tù!

Vậy là chủ quán và khách nhảy bổ vào nhau, quát tháo, chửi nhau, cãi

nhau ầm ĩ. Họ mải mê tống tiền nhau, hăm dọa bỏ tù nhau, bao biện cho
nhau, ai cũng vì cái lợi ích của bản thân mình. Thế còn vợ chồng nhà ruồi,
còn cái xác của con trai họ trong chai nước ngọt, và rất nhiều những cái xác
của những con ruồi khác, đã có và sẽ có trong những chai nước ngọt khác,
thì ai sẽ lo đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.