TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 257

cũng đến, và chỉ rời đi khi trời đã tối, và tất nhiên là trước thời điểm cô vợ
đi làm về.

Khỏi phải nói là tôi xuống sắc và tiều tụy nhanh tới mức nào! Hôm

mới mua về da tôi căng mịn, chắc chắn, đầy sức sống, vậy mà giờ, chỉ sau
một tháng bị hành hạ, tôi xọp xuống, rạc đi, bề mặt nhấp nhô, lồi lõm, đầy
những vết sờn xước do cào xé, chi chít những vệt ố vàng, loang lổ do mồ
hôi, nước mắt và thành quả lao động của mấy người họ rơi rớt xuống trong
quá trình làm việc hăng say. Và rồi điều gì đến đã phải đến: một chiếc lò xo
trong bụng tôi do không chịu được sức dập liên tục đã bục ra và lòi hẳn lên
trên bề mặt đệm một đoạn phải bằng gần gang tay.

Thật may là lúc ấy, dù đang có hai người nằm trên đệm, nhưng cái lò

xo lại không xuyên trúng vào ai mà chỉ đâm vào khoảng không giữa hai đùi
của cô vợ, cách giao điểm của hai đùi chỉ vài cen-ti-mét. Lúc đó gã béo
đang lúi húi nên không biết đến sự hiện diện của cái lò xo, nhưng cô vợ thì
có vẻ như đã cảm nhận được, cô bấu vai, ghì sát đầu gã béo xuống rồi thì
thầm vào tai hắn:

- Hình như nó chui ra ngoài rồi!

- Đâu! Chui đâu! Vẫn ở trong mà!

- Thế thì cái gì ấy nhỉ?

Cả hai nhổm dậy và hiểu ra vấn đề. Gã béo có vẻ như hơi lo lắng

nhưng cô vợ đã kịp trấn an:

- Yên tâm, chồng em không để ý đâu! Cứ lấy tay nhét tạm nó xuống là

được!

Hôm sau, lúc anh chồng đưa người đàn bà gầy nhẳng ấy về thì trông

tôi vẫn bình thường. Nếu không tinh mắt thì thật khó mà phát hiện ra ở giữa
bụng tôi có một vết rách nhỏ đã đượt vuốt lại rất phẳng phiu. Chỉ đến khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.