TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO
PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG
ĐÁNH MÈO
Đinh Long
www.dtv-ebook.com
Tổng Hợp Phần X
LÀM DÂU PHỐ CỔ
Khi em ngỏ lời muốn lấy tôi làm chồng, tôi đã hỏi em rằng: "Có sợ
khổ không?". Em trả lời: "Không! Lấy zai phố cổ thì đời nào lại khổ! Mẹ
em bảo, nếu Hà Nội là miếng trứng ốp-lết thì Phố Cổ là cái lòng đỏ, là tấc
đất tấc vàng!".
Có lẽ khi ấy, em cũng giống như bao nhiêu người khác, chỉ biết đến
Phố Cổ với những nhà hàng, cửa hiệu hào nhoáng, có những ông Tây lang
thang trên những con phố lung linh, ngợp lá thu vàng, mà không thấy rằng,
phía sau những ánh đèn long lanh ấy là rất nhiều những con ngõ nhỏ gày
gò, ẩm thấp, là những dãy nhà xập xệ, xuống cấp, là những căn phòng chật
chội, tối tăm.
Chỉ đến khi tôi dắt em về nhà tôi ra mắt, vào một chiều mưa lay lắt, tôi
mới thấy nỗi buồn của em dâng lên trong mắt chập chờn. Em phải gửi chiếc
Attila ở cửa hàng hoa, bởi con ngõ quá nhỏ khiến cái xe không thể lọt qua!
Mình phải đi bộ một đoạn khá xa mới vào được nhà. Vừa đi, tôi vừa nắm
tay em, cười xòa:
- Ở đây, ai đi xe ga cũng đều phải gửi ở ngoài như vậy cả! Xe số muốn
qua cũng phải cụp gương, bẻ gập tay ga, được cái là xe đạp thì vô tư em à!