TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 577

- Mày vừa ăn lá gì đấy? - Bố Mẹo hỏi.

- Lá ngón ạ!

- Đấy mà là lá ngón à? Đấy là lá sung, để ăn kèm với nem chua, nem

tai khi uống bia! Mày ăn cái thứ ấy vào chỉ tổ táo bón chứ chết được à?
Nếu chết thì bọn quán bia đi tù hết! Mày không còn trò gì khác sao? Cứ vài
hôm lại chạy về đây hồng hộc như con điên rồi dọa tự tử! Mà lý do tự tử là
gì? Là vì thằng chồng mày cả tháng trời nó không phục vụ mày lần nào
sao? Nếu vậy mẹ mày mới là người phải tự tử trước, bởi hơn chục năm nay
rồi, tao có phục vụ mẹ mày được lần nào đâu!

Bị bố chửi, Mẹo lủi thủi quay về túp lều lạnh lẽo ấy, tiếp tục chuỗi

ngày buồn như con đường mòn bên vách núi buổi chiều mưa, và xác xơ
như đám lau rừng đương mùa dông bão...

Vào một đêm tháng bảy, gió rừng hây hẩy, mặt trăng tròn e ấp, lấp ló

sau lùm cây trên ngọn núi phía Tây. Mẹo ngồi cô đơn trước cửa lều ngắm
trăng, lòng buồn mênh mang! Nay là ngày bao nhiêu mà trăng tròn thế nhỉ?
À phải rồi! Hôm qua là ngày mười tư, ngày giỗ cụ Cá Chim, bố của thống
lý Cá Tra, nếu vậy thì nhiều khả năng hôm nay là rằm! Rằm tháng bảy!
Ngày lễ cô hồn!

Vào ngày lễ hội cô hồn, các chàng trai vùng này thường xuống hội

thổi kèn gọi bạn tình, mời chào các cô sơn nữ đi cùng để thổi kèn chung,
rồi làm nhiều chuyện lung tung. Thảo nào, tối đến giờ Mẹo cứ nghe thấy
tiếng kèn sắc-sô-phôn văng vẳng, chập chờn, làm lòng Mẹo cũng mơn man,
bồn chồn. Mẹo còn trẻ, Mẹo muốn đi chơi! Nhưng nếu đi mà chẳng may
thằng A Tự Xử nó ghé lều, không thấy Mẹo đâu, nó đánh cho bẹp đầu. Quá
bế tắc, chán chường, và buồn bực, Mẹo chạy vào trong lều hùng hục, cầm
bầu rượu lên tu ừng ực. Mẹo muốn uống say, say cho quên hết những tủi
hổ, đắng cay, cho tan đi những tháng ngày lắt lay, sống không ai biết, chết
chẳng ai hay!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.