TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 581

Nói rồi, Mẹo búng mạnh một cái vào dái tai của anh chàng rồi nhẹ

nhàng trở về lều. Anh chàng ấy dù đã xong việc nãy giờ nhưng vẫn đứng
đó một hồi ngẩn ngơ vì không hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Ấy thế mà chỉ
một lát sau, trong lúc Mẹo còn đang lúi húi dọn dẹp chăn màn và kê lại cái
chân giường cho chắc chắn thì đã nghe tiếng gõ cửa cộc cộc ở bên ngoài...

- Ai đấy? - Giọng Mẹo run run.

- Anh đây! Anh vừa bị em búng vào dái tai đây!

Cánh cửa lều của Mẹo mở ra, bóng đàn ông ập vào, đèn trong lều tắt

phụt, tối om, chả nhìn thấy gì. Dù là chả nhìn thấy gì thì ai cũng biết trong
cái lều ấy đang xảy ra chuyện gì. Trăng càng về khuya càng sáng, soi mênh
mang trên đỉnh núi cao sừng sững, hiên ngang, lan cả sang những cánh
rừng tràm vời vợi, thênh thang; trăng chảy theo con đường mòn, dịu dàng
tràn xuống tận chân lều của Mẹo. Một khung cảnh thanh bình và đẹp đến
ngỡ ngàng.

Thế nhưng, đó chỉ là sự bình yên giả tạo, bởi giữa nơi tâm bão, người

ta vẫn thấy trời yên gió lặng, vằng vặc trăng sao; giống như ngọn núi lửa
với cỏ cây hoa lá xanh tươi bao phủ, nhưng trong lòng nó là dòng nham
thạch sục sôi, chỉ chực phun trào. Cái lều của Mẹo cũng thế, nhìn bề ngoài
tưởng là êm ả, bình yên, nhưng bên trong đấy lại đang diễn ra một cuộc
chiến cam go, quyết liệt, gay cấn và không kém phần cuồng nhiệt!

Mẹo quằn quại trong thứ xúc cảm mê man, tưởng sẽ được tận hưởng

một đêm hạnh phúc ngập tràn, nhưng không, đúng lúc hăng nhất, Mẹo lại
nghe tiếng gõ cửa cộc cộc bên ngoài...

- Ai đấy?

- Anh đây! A Tự Xử đây! Mở cửa cho anh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.