TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 727

- Không những không thụt vào tí nào mà lại còn thò ra ngoài nhìn như

củ khoai em ạ! Thế đêm nay là Noel, em không đi chơi với người yêu hay
sao mà lại ngồi nhà?

- Anh đừng nhắc đến người ấy nữa, em với người ta chia tay rồi, tất cả

những hạnh phúc và khổ đau giờ sẽ chỉ còn là kỉ niệm mà thôi!

- Bọn em chia tay khi nào?

- Lúc 6h chiều nay anh ạ! Em đang cô đơn và lạnh lẽo quá! Ước gì lúc

này có anh ở bên để sưởi ấm tấm thân em!

- Em khỏi ước! Anh đến đây!

Vậy là tôi lao ra khỏi nhà với con wave alpha, hăm hở chạy qua đón

nàng. 20 năm rồi, Noel chỉ ở nhà nằm giường, nay lại được phi ra đường
nên trong lòng trào dâng một cảm giác lâng lâng rất khác thường. Từng con
gió thốc vào mặt, vào tai, lạnh tê tái, vậy mà tôi vẫn thấy rất khoan khoái;
cái rét buốt tưởng như đã ở mức cùng cực nhưng sao trong người tôi vẫn
thấy bồi hồi, rạo rực; đường xá thì đông đúc, người xe thì chen chúc, mà
sao cái cảm giác hạnh phúc nó cứ thôi thúc trong lòng, khi thì râm rỉ, lúc lại
ngọt ngào.

Tôi đến nơi thì nàng đã đứng đó, trời lạnh mà nàng vẫn mặc áo bó,

phơi ra bộ ngực đầy, thập thò, lấp ló.

Người ta nói: "Thế gian được ngực hỏng mông, còn nàng thì lại căng

phồng cả hai". Vừa nhìn thấy tôi, nàng đã mỉm cười tươi tắn rồi chìa ra một
món quà được gói rất xinh xắn:

- Tặng anh! Chúc anh Noel ấm áp!

Ôi mẹ ơi! Bao năm nay tôi chỉ quen với việc mất tiền mua quà tặng

gái, thậm chí nhiều lần tặng còn bị gái nó ném thẳng quà vào mặt. Vậy mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.