TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 873

- Nếu quy ra danh dự của cô thì cháu chỉ trả 1 nghìn, thế có khi vẫn hớ

đấy! Bởi vì nó mất giá lắm rồi!

Mua bán xong, tôi cầm lon bia ra ngồi dưới gốc cây bên đường rồi giật

nắp tu ừng ực cho đỡ khát.

Đúng là bia hôi có khác, uống chẳng thơm gì, chỉ thấy hôi xì. Tôi quay

sang lân la bắt chuyện với một ông cụ bên cạnh:

- Cụ ơi, sao chỗ này lại tụ tập đông người thế cụ nhỉ?

- À, chúng tôi ngồi chờ xe chở hàng đi qua để hôi của mà! Giống như

hôi bia hôm trước ấy!

- Nhưng bây giờ đi qua đoạn này, tài xế họ cảnh giác rồi, chằng néo

hàng hóa cẩn thận, đi chậm rãi, làm sao mà có hàng rơi cho cụ với mọi
người hôi được chứ?

- Cậu không thấy sao? Chúng tôi đã cho đặt rất nhiều tảng đá hộc to

khắp mặt đường, leo qua những khối đá ấy chắc chắn ôtô sẽ bị nghiêng,
hàng hóa có buộc cẩn thận cỡ nào thì cũng phải văng ra...

- Thế cơ ạ? Vậy từ sáng đến giờ cụ hôi được nhiều chưa?

- Hôm nay là giữa tuần, xe đi lại ít nên cũng không ăn thua, mới được

có 3 chai nước mắm, hai con gà và một cái nồi cơm điện. Nếu là ngày cuối
tuần chắc chắn phải được gấp ba bốn lần thế này.

- Ôi, ngon thế cơ ạ?

- Đương nhiên! Bà con khu này giờ nghỉ buôn bán, bỏ ruộng nương,

trẻ con cũng nghỉ học, tất cả chuyển sang nghề hôi của hết. Lão thấy như
thế là đúng đấy! Cậu tính xem, làm ruộng vất vả, cực nhọc quần quật cả
năm cũng chỉ được vài tạ thóc, trong khi đi hôi của thế này thì chỉ một lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.