Thần, tuy Trầm Khê là một cô gái, nhưng thực ra là một nhân yêu, kết hôn
cũng đừng nghĩ, ai lại muốn kết hôn với một nhân yêu?
“Đến lúc đó chắc chắn sẽ rất náo nhiệt.” An Cảnh cắt miếng thịt bò,
“Chờ anh tìm một cô gái, đến lúc đó cũng tham gia náo nhiệt.”
“Anh tìm được đi rồi nói sau.” Đừng nhìn An Cảnh bình thường không
chú ý chuyện vặt vãnh, đối với người khác phái mắt nhìn lại rất cao, thậm
chí có đôi khi bới móc làm cho người ta muốn đánh hắn.
“Nói lại, nếu không có Liên Phi Nhi, cậu cùng Dịch Thành cũng có thể
kết hôn trong trò chơi.” An Cảnh vừa nói vừa quan sát phản ứng của Hạ Tử
Thần.
Hạ Tử Thần nâng khóe miệng mỉm cười, không nói gì.
“Tiểu Thần Thần, anh hỏi cậu một câu, cậu thực không muốn nói rõ với
Dịch Thành?” Vấn đề này hắn đã muốn sớm hỏi, nhưng vẫn không dám.
Nhưng nhìn Trầm Dịch Thành cùng Liên Phi Nhu càng ngày càng gắn bó,
hắn cũng không thể không hỏi dự định của Hạ Tử Thần, tốt xấu gì hắn vẫn
coi Hạ Tử Thần là em trai mà che chở, tự nhiên sẽ không để người ngoài
bắt nạt cậu.
“Không cần phải nói, thời gian dài như vậy, có hợp hay không trong
lòng em đều rõ ràng. Loại tình cảm này cũng đã phai nhạt.” Đây xem như
lần đầu tiên cậu ở trước mặt người khác nói ra tình cảm của mình, cũng
nhân lúc này mà buông tha cho loại tình cảm này.
Trong lúc lựa chọn buông tha, cậu cũng không có cảm giác đặc biệt khổ
sở gì, mọi thứ giồng như tự nhiên mà đi tới bước này. Nghĩ vậy, trong đầu
Hạ Tử Thần đột nhiên hiện lên một thân ảnh màu trắng, cậu phải thừa nhận,
có thể bình tĩnh buông tha như vậy, Tàn Mặc Vô Ngân cũng có tác dụng rất
lớn, là sự xuất hiện của Tàn Mặc Vô Ngân mới làm cho lực chú ý của cậu