Hắn vừa nói xong, cốc nước An Cảnh cầm trong tay chút nữa bị đánh
rơi trên đất, may mắn đúng lúc bắt được, chỉ đổ ra chút nước. Lon Coca
Đướng Huy cầm trên tay phát ra tiếng ‘ca’ nhỏ, cứng ngắc quay đầu. Trầm
Dịch Thành không nói gì, chỉ là sắc mặt càng khó nhìn hơn so với trước đó,
cảm xúc trong mắt cũng phức tạp hơn trước, như đang ngập trong bình ngũ
vị, không phân rõ cảm xúc.
Đối với ba người đang ngây ngẩn, Cố Hủ không có biểu hiện gì đặc biệt,
“Chuyện này tôi vốn không muốn nói, cũng không cho Thần Thần nói cho
các cậu, nhưng chuyện hôm nay phải nói rõ.”
Một câu giải thích nguyên nhân Hạ Tử Thần giấu diếm, đem trách
nhiệm đổ trên người mình, cũng biểu lộ lập trường của hắn.
Đối với chuyện che giấu này, Hạ Tử Thần có chút do dự, muốn tìm một
cơ hội nói với An Cảnh, nhưng không đợi cậu tìm được cơ hội thích hợp,
Cố Hủ liền tự nói, cũng khiến cậu trở nên vô tội.
Dừng một chút, Cố Hủ nhìn về phía Trầm Dịch Thành, “Chuyện cậu và
bạn gái cậu tôi không hỏi nhiều, cũng không có hứng thú biết. Nhưng
chuyện hôm nay hiển nhiên không phải bạn gái cậu nhất thời hứng khởi.
Lần trước ở nhà hàng đã gặp qua, Thần Thần ở chỗ rửa tay nói chuyện với
anh tôi về chuyện chúng tôi quen nhau trong game. Bạn gái cậu lúc đó hẳn
là trong nhà vệ sinh, cô ta đi sớm hơn Thần Thần, quay lại muộn hơn anh
trai tôi và Thần Thần. Cô ta có phải nghe thấy đối thoại của bọn họ không,
tôi không rõ, nhưng cô ta không có khả năng vô cớ bày tỏ với tôi.”
Trầm Dịch Thành nhíu mày, nhớ lại chuyện hôm đó. Tối hôm đó Liên
Phi Nhi đi nhà vệ sinh một lần, thời gian dài hơn bình thường. Lúc ấy hắn
chỉ cảm thấy con gái trang điểm thật phiền phức, hiện giờ nghĩ lại có vẻ
cũng không hẳn như vậy. Lúc ấy khi Liên Phi Nhi quay lại, hắn thấy cô ta
có chút đắc ý nhưng không hỏi nhiều.