Hạnh phúc là thứ không thể ngụy trang, hạnh phúc chân chính có thể lây
truyền cho người khác, La Tế cũng có cảm giác giống như những gì Hạ Tử
Thần nói. Tuy Hạ Tử Thần nhỏ tuổi hơn nhưng rất nhiều chuyện lại thấy
được rõ ràng.
Hạ Tử Thần không nói gì nhún vai, rõ ràng là La Tế hỏi cậu a.
“Anh cùng anh Mạc Tường cũng không tồi a.” Cậu từng thấy vài lần hai
người hôn nhau trên xe, với tính cách của cậu hẳn sẽ không đi nhìn, lặng lẽ
tránh xa. Nhưng đôi khi đi cùng Cố Hủ, Cố Hủ sẽ kéo cậu qua, gõ hai cái
trên cửa kính xe, đương nhiên, chỉ có hai lần mà thôi, dù sao bản thân Cố
Hủ cũng không phải loại người thích quan tâm đến chuyện này, huống chi
cũng không tới phiên hắn quản tự do yêu đương của người khác.
Lần đầu tiên còn dọa La Tế nhảy dựng, nhưng năng lực thích ứng của
La Tế và Mạc Tường rất mạnh, trải qua một lần, lần thứ hai mặt liền không
đổi sắc.
“Trước mắt xem như không tệ lắm.” La Tế cười cười, nhưng trong mắt
lại lộ ra vài phần ưu sầu, trầm mặc một lát, lại nói, “Nhưng bọn anh lại có
áp lực từ người nhà.”
“Sao?” Hạ Tử Thần chưa từng nghe Cố Hủ nói qua.
“Anh cùng cậu ấy mấy năm trước đã nói tất cả nhưng trong nhà lại
không đồng ý.” La Tế nhếch miệng, trong ý cười có chút chua xót, “Thật ra
anh cùng Mạc Tường đã tính rời nhà ra ngoài, nếu không có Cố thiếu gia hỗ
trợ, anh cùng Mạc Tường nói không chừng đã chết đói, hoặc đã thỏa hiệp
với trong nhà rồi.”
Hạ Tử Thần nghe chuyện về tình yêu đồng tính không ít, nhưng kết cục
phần lớn đều không tốt, sự cản trở của gia đình là vấn đề lớn nhất, rất nhiều
người cũng bởi vậy miễn cưỡng kết hôn với nữ giới, cuối cùng hại người
hại mình.