TUYẾT TRUNG HÃN ĐAO HÀNH - Trang 89

Về phần tầng cao nhất, trống không một vật, Nam Cung tiên sinh, nếu

nghĩ đăng cao trông về phía xa, có thể đỉnh núi Bạch Hạc Lâu vừa xem
phong cảnh."

Bạch hồ nhi mặt nghe ra Đại Trụ Quốc trong lời nói hàm nghĩa, gật

đầu.

Từ Kiêu nheo lại mắt chử cười nói ︰ "Chúng ta đây thẳng lên năm

tầng?"

Bạch hồ nhi mặt lắc đầu rốt cục mở miệng nói ︰ "Đi tới sau này khả

năng liền cũng không có hứng thú nhìn một chút mặt vài lâu sáu vạn cuốn."

Từ Kiêu cũng không kinh ngạc, cười ha ha một tiếng, một mình đi lên

thang lầu, không có vào bóng mờ.

Lưng đeo Tú Đông Xuân Lôi hai thanh đao bạch hồ nhi mặt đứng ở

ngọc thạch trước tấm bình phong, thần thái sáng láng.

Đại Trụ Quốc đến rồi lầu tám, thẻ tre sách cổ khắp nơi trên đất tán

loạn, hé ra cây tử đàn dài vài, bày đặt một ngọn đèn mờ nhạt phiêu diêu
chúc đèn, vài sừng đặt có một con giả bộ tửu thanh hồ lô, một cái giây đỏ
buộc miệng hồ lô và một người tay khô gầy cánh tay.

Người nọ ngồi trên chiếu, tóc tai bù xù, gương mặt trắng bệch như

tuyết, mi tâm thoáng một cái màu hồng, nhìn kỹ, như một viên cũng thụ
mắt xếch. Hắn một thân ma sam, đi chân trần khoanh chân, hạ bút như bay.

Đại Trụ Quốc Từ Kiêu nhặt lên hơn mười phần thẻ tre, chỉnh tề cất

xong, lúc này mới có chỗ ngồi xuống, xin lỗi nói ︰ "Đi gấp, đã quên mang
rượu tới, quay đầu lại để cho Phượng Niên bổ túc."

Từ Kiêu hiển nhiên đối với quái nhân trầm lặng tập mãi thành thói

quen, lẩm bẩm nói ︰

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.