TỶ, CHO EM ĐƯỜNG SỐNG! - Trang 455

Lương Ưu Hoa giật mình, giơ tay bảo nữ cảnh sát kia cứ đi giải quyết

chuyện khác, để hắn tự mình áp giải Dương Phỉ Nhi. Dương Phỉ Nhi ra sức
giãy dụa, cô không cần ở tại phòng tạm giam vừa bẩn vừa hôi đâu.

Lương Ưu Tuyền nghe thấy ồn ào ở hành lang, tò mò nhìn sang, thấy

Lương Ưu Hoa đang sải bước về phía trước, dưới nách kẹp Dương Phỉ Nhi
đầu tóc rối bù. Lương Ưu Hoa đi tới cửa, tốt bụng nhắc Dương Phỉ
Nhi:“Đừng náo loạn nữa Dương Phỉ Nhi, đây là cảnh cục đấy.”

Dương Phỉ Nhi mặc kệ đây là chỗ nào, nhưng giờ này cô đang bị treo

lơ lửng giữa bầu trời, chỉ có thể kéo áo sơ mi của Lương Ưu Hoa. Xoạt một
tiếng, nút áo sơ mi của Lương Ưu Hoa rơi lả tả trên mặt đấy, cổ áo phanh
ra… Cơ ngực lộ ra thì không sao, nhưng đây là địa điểm chấp pháp nghiêm
túc, Lương Ưu Hoa rốt cục đã nổi giận.

Hắn một cước đá văng cửa phòng. Lương Ưu Tuyền hiểu rõ tính anh

hai mình, vì vậy vội chạy lên ngăn cản. Nhưng cô chậm một bước, cánh
cửa đã kịp đóng lại cái “rầm” ngay trước mắt.

Các đồng nghiệp đều tò mò tựa vào cửa nghe lén, có thể loáng thoáng

nghe được tiếng chiếc bàn bị lật. Năm phút sau chỉ nghe được tiếng kêu
thảm thiết.

“Ah… Cứu mạng ah…”

Lương Ưu Tuyền chen đến trong cùng, lo lắng gõ cửa: “Lương đội

trưởng, cô ấy là cố tình chọc giận anh, tỉnh táo đi anh hai!”

Nhưng mà Lương Ưu Hoa không trả lời, mọi người chỉ nghe được

tiếng kêu gào quát tháo đến khản cả họng của Dương Phỉ Nhi.

“Lương Ưu Tuyền! Anh của cô là thằng điên… Ah, đừng lại đây… Á

á á!…” Đương nhiên, tiếng kêu gào của Dương Phỉ Nhi chết chìm trong
bàn tay thô bạo của người đàn ông bạo lực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.