TỶ, CHO EM ĐƯỜNG SỐNG! - Trang 457

“…” Lương Ưu Tuyền mở văn bản ra xem xét, tập đoàn Tinh Hỏa

đồng ý vì chuyện này bồi thường người bị thương mười vạn nhân dân tệ
cùng tiền chữa trị, người chịu trách nhiệm đúng là Tả Húc.

Tả Húc thấy cô không trả lời, ra hiệu luật sư tiến lên một bước, sau đó

hỏi Lương Ưu Tuyền: “Chuyện này Dương chủ tịch giao toàn bộ cho luật
sư xử lý, xin hỏi phải cùng cảnh sát nào đi làm thủ tục thả người?”

Lương Ưu Tuyền lấy lại tinh thần: “Tạm thời không thể thả.”

Tả Húc nhíu mày: “Người bị hại đã đồng ý không truy cứu, về chuyện

Dương chủ tịch mạo phạm Lương đội trưởng, anh xin thay cô ấy tạ lỗi.”

Lương Ưu Tuyền phát hiện mình không thể nào chịu nổi những lời nổi

đã bị công thức hóa của Tả Húc. Cô đặt tập tài liệu lên bàn, vì kéo dài thời
gian nên nói chầm chậm: “Khi cảnh sát nhận vụ này sẽ phải chịu trách
nhiệm với người bị thương. Tất cả chứng cứ đều cho thấy Dương Phỉ Nhi
đã cấu thành hành vi phạm tội. Có thể nộp tiền bảo lãnh hay không không
phải chuyện Tinh Hỏa có thể làm chủ. Hơn nữa trong quá trình thẩm vấn
Dương Phỉ Nhi đã không phối hợp với cảnh sát phá an, thậm chí đối với
cảnh sát có những lời lẽ ác ý, hành hung tàn nhẫn. Cho nên cảnh sát có
quyền tạm giam cô ta 48 tiếng để giáo dục lại. Mời trở về mời trở về, ngày
kia hãy đến đón chủ tịch của mấy người.”

Tả Húc nhún nhún vai, nói: “Cá nhân anh không có ý kiến gì, nhưng

vì hình tượng của công ty, anh phải đưa Dương Phỉ Nhi về.”

Lương Ưu Tuyền lườm hắn, phì, cứ giữ lại đấy.

“Lương cảnh sát, Dương tiểu thư mới thật sự là người bị hại. Người

đàn ông kia phi lễ cô ấy trước, Dương tiểu thư chỉ là phòng vệ thích đáng!
Cho nên cảnh sát không có quyền cưỡng ép tạm giam Dương tiểu thư.”
Trách nhiệm của luật sư chính là thuê người làm chứng, nhưng dưới tình
huống không có chứng cứ có lợi thì chỉ còn cách nói ra sự thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.