VÀ MỘT NGÀY DÀI HƠN THẾ KỶ - Trang 73

lạc hướng. Anh ta liền kể những chuyện thần kỳ khó tin, những thành tựu
khoa học lạ lùng, chốc chốc lại nhấp một ngụm vốtca với subat. Thứ chất
cay ấy làm cho anh ta mỗi lúc một hăng thêm và bắt đầu bịa ra những
chuyện mà bà con Boranly chất phác chẳng hiểu đâu vào đâu nữa.

– Các chú nghĩ mà xem – Shabitzhan đảo cặp mắt kính lấp lánh nhìn

khắp mọi người ngồi quanh. – Chúng ta, nếu am hiểu, chúng ta là những
người sung sướng nhất trong lịch sử nhân loại. Như chú Edigej kia, bây giờ
chú là người cao tuổi nhất ở đây. Chú biết ngày trước và hiện nay khác nhau
thế nào, ý cháu muốn nói là trước đây người ta tin vào Thượng Đế. Thời cổ
đại Hy Lạp các vị thần hình như sống trên núi Olemp, nhưng thần thánh
quái gì họ? Một bọn ngu dốt thì có. Họ đã làm được gì nào? Họ không liên
kết được với nhau, không thay đổi nổi lối sống của loài người, và họ cũng
chẳng nghĩ đến chuyện thay đổi. Chẳng có thần linh quái nào hết, toàn là
thần thoại, cổ tích thôi. Còn các vị thần thời nay, họ đang sống ngay bên
cạnh chúng ta, ở ngay vùng này, tại sân bay vũ trụ Sarozek. Và đó là niềm
tự hào của chúng ta trước toàn thế giới. Không ai trong số chúng ta nhìn
thấy họ, biết mặt họ, và cũng không nên cho phép bất cứ người dân quái
nào cũng được gặp họ mà bắt tay hỏi thăm sức khoẻ. Nhưng họ là những vị
thần thực sự! Chú Edigej vừa kinh ngạc về chuyện họ điều khiển con tàu vũ
trụ bằng radio. Đó là việc vặt, đã qua giai đoạn ấy rồi! Giai đoạn máy móc
hoạt động theo chương trình. Sắp sang thời kỳ sẽ điều khiển con người bằng
radio, như đã từng điều khiển máy móc tự động kia. Điều khiển con người
nhé, các chú hiểu chưa, hết thảy, từ già chí trẻ. Đã có các dữ kiện khoa học.
Khoa học đã đạt được tới đỉnh cao ấy, xuất phát từ những lợi ích cao cả.

– Hượm đã, hượm đã, lợi ích cao cả là cái quái gì – Edilbaj ngắt lời anh

ta. – Cậu thử nói xem nào, tôi nghe chưa ra. Theo cậu, mọi người chúng ta
đều phải đeo kè kè bên mình một cái máy thu, giống như chiếc đài bán dẫn
để nghe lệnh? Ai cũng vậy, chỗ nào cũng vậy ư?

– Chú này mới ngớ ngẩn chứ! Ai bảo thế? Loại máy thu ấy chỉ là trò

vặt vãnh, là đồ chơi của con nít! Chẳng ai phải đeo kè kè cái gì bên mình
hết! Cứ ở truồng mà đi cũng được. Đã có những sóng vô tuyến vô hình –

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.