VÀ NẾU NHƯ CHUYỆN NÀY LÀ CÓ THẬT - Trang 23

Marc Levy

Và nếu như chuyện này là có thật

Dịch giả:Lê Ngọc Mai

Chương 3

Bác sĩ Fernstein đi ra khép lại cửa phòng, ông nhấc máy điện thoại, lưỡng
lự đặt máy xuống, bước vài bước về phiá cửa sổ, rồi lại đột ngột nhấc điện
thoại lên. Ông yêu cầu cho ông nói chuyện với phòng mổ. Ngay lập tức có
một giọng máy trả lời ở đầu máy bên kia.
- Fernstein đây, các anh chuẩn bị đi, mười phút nữa ta có một ca mổ, tôi sẽ
bảo mang bệnh án đến cho các anh.
- Ông nhẹ nhàng đặt máy điện thoại xuống, lắc đầu, và đi ra khỏi phòng
làm việc.
Vừa bước ra, ông xô ngay phải giáo sư Williams.
- Tình hình anh thế nào ?–giáo sư Williams hỏi–Đi uống chén cà phê với
tôi nhé ?
- Không, tôi không đi được đâu.
- Anh có việc gì thế ?
- Một việc ngớ ngẩn, tôi đang chuẩn bị làm một việc ngớ ngẩn. Tôi phải đi
ngay đây, tôi sẽ gọi điện cho anh sau.
Fernstein bước vào phòng mổ, người khoác chiếc áo blu màu xanh lá cây
có dây buộc lại ở thắt lưng. Một cô y tá đeo vào cho ông đôi găng tay đã
khử trùng. Căn phòng rộng mênh mông, kíp mổ đã đứng bao quanh chỗ
Lauren nằm. Phía sau đầu cô gái có một cái máy dao động theo nhịp thở và
nhịp tim đập của cô.
- Các hằng số thế nào?- Fernstein hỏi bác sĩ gây mê
- Ổn định, ổn định không ngờ. Sáu mươi nhăm và 12/8. Cô ấy đang ngủ
thiếp đi, huyết khí bình thường, giáo sư có thể tiến hành.
- Phải, anh nói đúng, cô ấy đang ngủ thiếp đi.
Lưỡi dao mổ rạch một đường dài dọc theo vết thương đùi. Vừa bắt đầu tách
những lớp cơ ra, giáo sư vừa nói với cả kíp mổ. Gọi họ là “các bạn đồng
nghiệp thân mến”, ông giải thích cho họ rằng họ sắp chứng kiến một giáo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.