VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 289

Kim Thế Di ra biển mà lại mấy năm sau mới trở về, tại sao thế?” Cốc Chi
Hoa lạnh mình, nàng làm sao có thể nói ra chuyện Kim Thế Di đi tìm bí kíp
võ công của Kiều Bắc Minh để đối phó với y? Chỉ đành đội cho y một cái
mũ cao: “Tôi cũng không biết Kim Thế Di tại saolại ra biển, có lẽ vì y sợ
ông trả thù cho nên mới đi trốn tránh.”

Mạnh Thần Thông cả cười: “Con chẳng hiểu gì về Kim Thế Di, ta đã từng
giao thủ với y, ta biết Kim Thế Di cũng giống như ta, chẳng sợ trời chẳng
sợ đất. Y ra biển không phải vì trốn tránh ta. Chắc là luyện một loại võ
công nào đó, cũng có thể tìn người khác để đối phó ta! Đương nhiên ta
cũng không sợ y. Nhưng ta không muốn có thêm nhiều rắc rối, ta không thể
thả ả được!”
Cốc Chi Hoa rất hối hận, đang định lên tiếng tiếp thì Mạnh Thần Thông đã
nói như chém đinh chặt sặt: “Muốn ta thả ả thì không thể. Nếu con không
đi thì sẽ không kịp nữa.” Cốc Chi Hoa nghĩ, chi bằng cứ ra ngoài trước rồi
tìm cách cứu Lý Tâm Mai.

Thế rồi nàng nói: “Được, nay tôi sẽ đi. Tôi xin ông hai chuyện.” Mạnh
Thần Thông nói: “Hai chuyện gì?” Cốc Chi Hoa nói: “Chuyện thứ nhất là
xin ông đừng ngược đãi nàng. Chuyện thứ hai là xin ông từ rày đừng làm
chuyện ác nữa.” Mạnh Thần Thông nói: “Chuyện thứ nhất ta có thể hứa,
chuyện thứ hai ta và con có suy nghĩ khác nhau, không cần phải nói nhiều.
Đây là kiếm của con, con hãy cầm đi đi.”

Đó chính là: Cây độc mà sao sinh trái ngọt, ma đầu bất chợt nảy từ bi.

Muốn biết tiếp đó thế nào, mời xem hồi 16 sẽ rõ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.