VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 402

trốn phía sau lưng Kim Thế Di, rồi y lại nhận ra Kim Thế Di. Mạnh Thần
Thông cười ha hả: “Kim Thế Di ơi Kim Thế Di, cuối cùng ta cũng tìm ra
ngươi, xem thử lần này ngươi chạy đâu cho thoát?”
Đó chính là: Trên Xà đảo ma đầu tụ hội, phong ba hiểm ác vây anh hào.

Muốn biết sau đó thế nào, mời xem hồi 22 sẽ rõ.


Lệ Thắng Nam càng sợ hãi hơn, nói: “Chúng ta lên thuyền đi thôi, sóng gió
trên biển tuy hiểm ác, nhưng còn đỡ hơn trên đảo này nhiều”. Kim Thế Di
nói: “Tôi còn muốn ở trên đảo này”. Lệ Thắng Nam kêu lên: “Cái gì, ngươi
muốn ở trên đảo này?

Ở bao lâu?” Kim Thế Di nói: “Ít nhất mười ngày nửa tháng, thậm chí nửa
năm cũng không chứng”. Lệ Thắng Nam sợ đến nỗi suýt bật khóc, nàng
kêu lên: “Té ra là người gạt ta, ngươi hận ta bỡn cợt ngươi nên dắt ta đến
đây, hừ, thủ đoạn trả thù của ngươi thật lợi hại, tại sao ngươi không đâm
chết ta cho rồi?” Kim Thế Di nói: “Tôi không gạt cô nương”. Lệ Thắng
Nam nói: “Còn bảo là không gạt, ngươi đã hứa giúp ta đi tìm bí kíp võ công
của Kiều Bắc Minh!” Kim Thế Di nói: “Tôi sẽ giúp cô nương.

Nhưng muộn một hai năm cũng chẳng hề chi”. Lệ Thắng Nam tức giận nói:
“Chuyện trả thù của ta không quan trọng, ngươi vô duyên vô cớ lại đòi ở
trên đảo này. Hay lắm, chuyện ngươi thăm bầy rắn độc của ngươi quan
trọng hơn chuyện của ta sao?” Kim Thế Di nghiêm nghị nói: “Đúng thế,
đúng là quan trọng hơn chuyện báo thù của cô nương nhiều”. Lệ Thắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.