VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 447

Kim Thế Di cười nói: “Tôi đã hứa với cô nương, dù quái vật đáng sợ hơn
tôi cũng không đổi ý.” Côn Luân tản nhân thấy họ tiếp tục đi sâu vào trong,
y không dám quay ra một mình nên đành phải theo họ.

Kim Thế Di vừa đi vừa nói: “Kim mao thoa còn dễ đối phó, nhưng chủ
nhân của kim mao thoa e rằng cả ba người chúng ta cũng không địch lại
nổi, điều tôi lo lắng chính là quái nhân này!” Côn Luân tản nhân nói: “Ta
cũng nghi ngờ tiếng hú lúc nãy là của con người.”

Lệ Thắng Nam kêu lên: “Cái gì? Lúc nãy là tiếng hú của con người?” Kim
Thế Di thầm để ý thấy nàng tuy kinh ngạc mà không hề lo sợ, trái lại thấy
ánh mắt của nàng lấp lánh, trong niềm ngạc nhiên có một chút vui mừng, vì
Kim Thế Di và nàng đi bên nhau đã lâu, hai người có chút tâm ý tương
thông nên chàng mới cảm nhận được.

Sau khi rời khỏi Xà đảo, Kim Thế Di cảm thấy Lệ Thắng Nam rất bí hiểm,
nhất là lúc này. Chẳng lẽ Lệ Thắng Nam đã biết trong rừng có quái nhân?
Nhưng đây là lần đầu tiên nàng ra biển, trước đó nàng không hề biết hòn
đảo này nằm ở đâu, nếu bảo nàng đã biết trước ở đây có quái nhân thì đó là
chuyện không thể.

Đó chính là: ra biển cùng thiếu nữ kỳ lạ, chuyện gì cũng thấy như mông
lung.

Muốn biết tiếp đó thế nào, mời xem hồi 24 sẽ rõ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.